Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời vừa nói ra, đám đông lập tức giải tán, cuối cùng cũng để lại cho tôi chút không gian để ăn cơm.
Thẩm Hòa cười nói: "Sao lại hung dữ thế?"
"Họ... hầy, không có gì, chỉ là phiền quá thôi." Tôi cảm thấy trên mặt mấy người đó viết đầy chữ "Thẩm Hòa ăn bám", nhưng nói ra như vậy cũng quá khiến người tổn thương.
Huống hồ Thẩm Hòa chưa bao giờ đòi hỏi tôi bất cứ thứ gì, ngược lại là tôi ở nhà cậu ăn chực uống nhờ suốt.
"Sao không ăn đi?" Thẩm Hòa hỏi tôi.
"Đang nghĩ về bí mật của em." Tôi đặt đũa xuống: "Sao em lại vào được công ty tụi chị?"
"Muốn biết đến thế à."
"Đừng có úp mở nữa, em không nói chị cũng có thể tra ra."
"Chị không tra ra được đâu." Thẩm Hòa cười hì hì.
"Tại sao chứ?" Tôi có chút không phục, bên nhân sự có mấy người bạn của tôi, muốn hỏi chắc chắn sẽ hỏi ra thôi.
"Bởi vì người mà mấy chị gọi là lãnh đạo thứ hai." Thẩm Hòa dừng lại: "Là cậu của em."
Thẩm Hòa dùng tay chống cằm, lặng lẽ chờ đợi phản ứng của tôi.
Chẳng trách cậu có thể chất vấn chuyện yêu đương công sở ngay tại đại hội công ty, hóa ra người đó là cậu của cậu.
Chẳng trách cậu còn chưa tốt nghiệp đã ở trong một căn nhà mà tôi không mua nổi.
Nhìn như vậy, ai ăn bám ai thật sự không nói chắc được.
"Chị yên tâm, cậu là cậu, em là em, tuy em vào thực tập nhờ quan hệ của cậu, nhưng em làm việc thật mà không lấy tiền, tính ra vẫn là cậu em lời đấy."
Tôi gật đầu, cái hiểu cái không.
"À phải rồi." Tôi vừa ăn một miếng, đột nhiên nhớ ra có việc phải báo cáo: "Tối nay công ty có tiệc tối với các sếp lớn từ các ngành, không thể đi cùng em được."
"Chị cứ đi đi." Thẩm Hòa tỏ vẻ không quan tâm: "Tối nay còn có chuyện khác muốn nói cho chị."
"Lại úp mở." Tôi phàn nàn.
Gần tan làm, Thẩm Hòa tặng tôi một chiếc đầm, nói là tối nay sẽ dùng đến.
Mắt thẩm mỹ của Thẩm Hòa thật sự không chê vào đâu được.
Tiệc tối còn mười mấy phút nữa mới bắt đầu, đại sảnh lần lượt có không ít người đến.
Từ Ninh bưng ly rượu đi tới.
"Một ngày không gặp, tin đồn của Giám đốc Thì đã lan truyền khắp nơi rồi đấy."
Tôi lắc đầu, giải thích: "Không phải tin đồn, tôi và Thẩm Hòa đang yêu đương rất nghiêm túc."
"Sao bà ấy lại đến đây?"
"Ai?"
"Tổng đại lý khu vực châu Á - Thái Bình Dương của công ty trang sức lần trước hợp tác không thành, bà Tô."
Tôi nhìn về hướng Từ Ninh chỉ, một người phụ nữ trung niên rất có khí chất bước vào.
"Có lẽ thái độ nhận lỗi của họ chân thành nên công ty muốn hợp tác lại." Tôi đoán.
"Cô không để ý à?"
"Có gì đâu chứ, một người phạm lỗi sao có thể kéo cả công ty xuống nước được?"
"Ấy, bạn trai nhỏ của cô cũng đến kìa." Từ Ninh cười cười.
"Hả?"
Quả nhiên, Thẩm Hòa đi sau bà Tô, mặc vest chỉnh tề, trông khác hẳn ngày thường.
Đây không phải là bí mật lớn mà Thẩm Hòa tặng tôi tối nay đấy chứ - được phú bà bao nuôi?
Nếu là như vậy, tôi thật sự cảm ơn ghê.
"Đi, qua chào hỏi một tiếng."
Từ Ninh dẫn tôi qua, sau khi giới thiệu sơ qua về tôi với bà Tô, họ bắt đầu trò chuyện.
Thẩm Hòa ghé sát bên tôi, cụng ly với tôi một cái.
"Chào buổi tối."
Tôi hỏi nhỏ: "Sao em lại ở đây?"
"Chuyện nhà."
Tôi rất sợ giây tiếp theo cậu sẽ thú nhận mối quan hệ tay ba giữa phú bà, cậu và tôi.
Hóa ra cuộc sống chất lượng của cậu đến từ việc trao đổi thể xác!
"Sao vậy? Không khỏe à?" Thẩm Hòa nhíu mày.
"Tiểu Hòa, đi đón cậu con đi, sân nhà của nó mà sao còn đến muộn thế?"
Rõ ràng vị phú bà này hiểu rõ thành phần gia đình của cậu, thậm chí là rất thân thuộc.
Cứu mạng.
"Chị, không phải em đã đến rồi sao." Phó tổng công ty chúng tôi dẫn theo mấy người đi vào.
Khoan đã, chị?
Vậy là, vị phú bà bao nuôi Thẩm Hòa trong mắt tôi, là mẹ của cậu?
"Chị ơi, trí tưởng tượng của chị phong phú thật đó." Thẩm Hòa bên tai tôi cười nhạo.
Trong lúc căng thẳng, tôi đã quên mất, Thẩm Hòa biết đọc suy nghĩ.
Bà Tô - Mẹ Thẩm Hòa - Sếp của người đàn ông bị tôi hắt trà - Nữ tổng tài bá đạo
"Gần quá." Tôi nép sang một bên: "Tạm thời chị vẫn... chưa muốn ra mắt gia đình."
"Hình như chị sợ rồi." Thẩm Hòa bước ép sát.
"Chị không có."
Tôi sợ, sợ chết khiếp đi được, chuyện mẹ của bạn trai là tổng tài bá đạo chỉ là buff tăng sức mạnh trong truyện ngôn tình, đặt ra ngoài đời thật sự rất đáng sợ.
"Tay đang run mà còn nói không sợ?" Thẩm Hòa đan mười ngón tay vào tay tôi.
Có lẽ là do quá căng thẳng, tôi không biết Thẩm Hòa đã nắm tay tôi từ lúc nào.
Sau đó tôi thấy một ánh mắt nóng rực từ trong đám đông chiếu tới.
Thẩm Hòa không hề nao núng, còn vẫy tay, nói: "Mẹ."
Bà Tô - Mẹ Thẩm Hòa - Sếp của người đàn ông bị tôi hắt trà - Nữ tổng tài bá đạo đi tới, mặt tươi cười.
"Để tôi giới thiệu hai người này cho mọi người." Bà Tô đưa tay về phía chúng tôi: "Con trai tôi Thẩm Hòa, con dâu tương lai Thì Mạch."
Con, dâu, tương, lai?
Đồng tử của tôi chấn động.
"Nếu không biết nói gì thì cứ gật đầu mỉm cười là được." Thẩm Hòa bên cạnh nhắc nhở.
May là tiệc tối bắt đầu đúng giờ, bài phát biểu của phó tổng công ty đã cắt ngang màn xã giao bên dưới, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Bài phát biểu tôi không nghe lọt tai một chữ nào, toàn bộ quá trình đều đang thì thầm với Thẩm Hòa.
"Mẹ em biết chuyện của chúng ta rồi à?"
"Vâng, hôm đó em không nhịn được nên đã nói với mẹ."
"Vậy là, thái độ của công ty trang sức tốt như vậy, lại còn sa thải người, không đòi tiền vi phạm hợp đồng là vì em sao?"
"Mẹ em cảm thấy chị là nữ trung hào kiệt."
"Hả?" Tôi ngạc nhiên.
"Tay của người đàn ông đó vẫn luôn không sạch sẽ, nhưng do không có bằng chứng nên mẹ em cũng không thể sa thải hắn ta, chị làm ầm lên như vậy, vừa hay cho bà ấy cơ hội. Hơn nữa, bà ấy rất tán thưởng hành động của chị, em liền nhân cơ hội đem về cho bà ấy một cô con dâu tương lai."
Vậy là, Thẩm Hòa mới biết người đó có vấn đề đã kịp thời xuất hiện đưa tôi rời đi. Không thì với thân phận một sinh viên đại học bình thường, làm sao có thể nghe ngóng được chuyện của cấp cao công ty đối tác chứ?
Sơ hở của cậu nhiều như vậy, mà tôi lại chưa bao giờ nghĩ đến phương diện đó.
"Cậu của em đã đủ khiến chị kinh ngạc rồi, kết quả em còn có một người mẹ lợi hại hơn." Tôi nuốt nước bọt.
"Yên tâm, cuộc sống là của chúng ta, không liên quan đến người khác."
"Vậy em dọn ra ở nhà chị đi." Tôi đề nghị.
"Dọn ra? Tại sao?"
"Chúng ta tự tay xây dựng cuộc sống."
"Căn nhà đó không liên quan đến người khác, là do em tự kiếm tiền mua."
Thẩm Hòa nói, năm ba tác phẩm hoạt hình của cậu dự thi đoạt giải, quen được một đạo diễn trẻ, họ cùng nhau làm ra một bộ phim điện ảnh.
Bộ phim đó, tôi đã xem, doanh thu nhận về 2 tỷ.
"Chị không tin thì về nhà xem phần credit cuối phim đi?"
Sau khi về nhà, nhìn dòng credit chạy, trong danh sách đội ngũ đạo diễn thình lình xuất hiện hai chữ "Thẩm Hòa", tôi hoàn toàn ngây người.
Ông trời chắc đã mở cho cậu một cái giếng trời toàn cảnh 360 độ không góc chết, gia thế bối cảnh hạng nhất, sản phẩm hoạt hình được cả dân mạng ca ngợi, còn có thêm buff thuật đọc tâm nữa.
Thẩm Hòa, cậu còn có bất ngờ gì mà tôi không biết không?
"Còn rất nhiều bất ngờ." Thẩm Hòa đưa tay tắt máy chiếu, thuận thế đè tôi lên sofa: "Từ từ nói cho chị biết."
Bữa tối của những người phụ nữ
Thấy tôi không tập trung, Thẩm Hòa nhẹ nhàng cọ vào tai tôi.
"Sao vậy?"
"Không có gì." Tôi nói dối.
Hai tiếng trước, tiệc tối của công ty.
Khi Thẩm Hòa rời đi một lúc, mẹ tổng tài của cậu qua tìm tôi nói chuyện.
"Thì Mạch, đúng không?" Bà ấy cười nói.
Tôi gật đầu, nhất thời không biết nên gọi bà là cô hay là bà Tô.