Hai cân táo - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Chỉ bảo anh ta mỗi tháng đưa tôi hai ngàn tệ tiền sinh hoạt phí, nếu thiếu tôi sẽ dùng tiền trợ cấp của mình, càng không nói những quà tặng đắt tiền mua cho bố mẹ anh ta.

Hai mẹ con bọn họ cười to, nói dù sao tiền tiết kiệm của tôi cũng là tài sản chung của hai vợ chồng, phải có chỗ để tôi tiêu tiền.

Bà ta vô cùng vui vẻ mà tiếp tục hỏi Trương Diên lần này công ty họp cuối năm sẽ có thưởng gì.

“Con trai, cái ghế mát xa năm ngoái dùng rất tốt, may mà con không đưa cho…”

Mẹ chồng nói tới đây đột nhiên ừm một tiếng, bởi vì rốt cuộc bà ta cũng thấy tôi đang đứng ở cửa.

Trương Diên quay đầu, cũng ngậm miệng lại, trên mặt mang theo vẻ chột dạ.

Tôi cười lạnh một tiếng, đi vào ngồi trên sô pha, tò mò hỏi: “Năm ngoái không phải anh nói là chiếc ghế mát xa nhận được trong cuộc họp thường niên đã bán rồi ư? Sao lại ở trong tay mẹ, đừng nói là mẹ mua nhé, thế tiền đâu?”

Mặt ngoài tôi bình tĩnh, nhưng trong lòng thật sự rất ấm ức.

Năm ngoái mẹ tôi bị đau lưng, vừa vặn Trương Diên đã trúng một chiếc ghế mát xa, vốn dĩ tôi muốn anh ta mang cho mẹ tôi, hắn lại nói là đã bán cho đồng nghiệp.

Chuyện này vốn là chuyện nhỏ, cho dù lúc đó anh ta nói thật cho tôi biết, tôi cũng chẳng giận làm gì.

Nhưng anh ta lại chọn nói dối tôi.

Trương Diên khó chịu  nói: “Tôi đưa cho mẹ tôi thì làm sao? Bố mẹ cô điều kiện lại không có kém, muốn cái gì còn không biết tự mình mua hay sao?”

Trong Video, mẹ anh ta cũng trợn mắt, dáng vẻ vô cùng khắc nghiệt.

“Con trai tôi hiếu thuận với tôi là lẽ dĩ nhiên, hơn nữa, con trai của tôi là con rể duy nhất của bố mẹ cô, sau này tài sản nhà cô không phải thuộc về con trai tôi xử lý hay sao? 

“Cô đã là con dâu nhà họ Trương, về sau con của cô và con của cô cũng phải dựa vào con trai tôi, chuyện trong nhà cô nghe nó là được rồi!”

“Còn nữa, căn hộ mà hai đứa đang ở cũng quá nhỏ, sau này cháu tôi sinh ra rồi, bố mẹ tới ở chăm sóc cháu nội cũng không có phòng ở, mau bán căn hộ này đi, lại bảo thông gia trợ cấp thêm một chút, đổi sang căn phòng lớn hơn!”

Mẹ chồng càng nói càng hăng say, Trương Diên cũng liên tục gật đầu đồng ý.

Tôi thật sự không thể nhìn nổi sắc mặt tham lam kia của bà ta, trực tiếp tắt video.

“Trương Diên! Cả nhà anh có thể đừng có tính chiếm hữu đối với tiền của bố mẹ tôi như thế được không! Đó là tiền của bọn họ!”

Trương Diên nghe ta nói vậy thì thẹn quá hoá giận, lại nổi giận đùng đùng mà nói: “Mẹ tôi nói câu nào không đúng sao! Bố mẹ cô chỉ có một mình cô là con gái, lại không có con trai, bọn họ không cần sính lễ mà gả cô cho tôi, còn không phải là muốn cho tôi tất cả à?”

Hoá ra đây chính là suy nghĩ trong lòng của anh ta, bố mẹ tôi nhượng bộ và thông cảm, đối với anh ta lại chính là một con dao dùng để tổn thương tôi.

Bụng tôi hơi đau, tôi lại không tiếp tục cãi nhau với Trương Diên nữa, theo bản năng mà sờ bụng. 

Trương Diên cũng hoà hoãn sắc mặt, ngồi bên cạnh tôi, ôm lấy bả vai, giống như chịu thua mà mở miệng.

“Vợ, em nhìn xem, em đang mang thai mà còn muốn cãi nhau với anh làm gì, nếu ảnh hưởng đến con chúng ta thì phải làm sao đây?”

“Ngoan nào, không cãi nhau nữa, mai anh sẽ đi mua trà Long Tỉnh và tổ yến cho bố mẹ anh, sau đó lại mua thêm mấy thùng đồ ăn vặt và trái cây biếu bố mẹ em, như vậy là được phải không?”

Tôi không nói gì nữa, chờ hắn đi tắm, tôi gọi điện cho bố mẹ. 

“Bố mẹ, con đã quyết tâm rồi!”

 

Đồng thời, tôi cũng hẹn trước mai sẽ đi phá thai. 

5.

Sáng sớm hôm sau, Trương Diên rất ân cần dậy sớm nấu bữa sáng.

“Vợ ơi dậy ăn sáng nào, chúng ta đi mua thêm đồ Tết, mẹ anh muốn trà Long Tỉnh đặc biệt và tổ yến, còn phải em chọn mới được!”

Tôi chậm chạp ăn bữa sáng, nghĩ thầm, không phải tôi mới chọn được, mà muốn tôi trả tiền đúng không.

Tôi nhẹ nhàng từ chối anh ta: “Tối hôm qua bị anh và mẹ anh làm cho bực mình, em không khoẻ lắm, muốn đi thì tự anh đi!”

Sắc mặt của Trương Diên thay đổi, bất mãn nói: “Sao em còn cáu kỉnh thế nhỉ! Ngày mai đã phải về quê rồi, chúng ta không mang nhiều đồ vật về không phải là sẽ khiến người thân nhà anh chế giễu hay sao?”

Tôi điên tiết: “Mặt mũi nhà anh, còn nhà tôi không cần mặt mũi hay sao?”

Trương Diên nổi giận đùng đùng nói: “Không giống nhau! Nếu em không nghe lời anh, ngày mồng hai anh sẽ không đi về nhà mẹ đẻ với em nữa!”

“Đến lúc đó bố mẹ em thấy một mình em trở về, nhất định sẽ mắng em không làm tốt bổn phận của một người vợ, đến lúc đó cho dù bố mẹ em có cầu xin anh, anh cũng không tới!”

Tôi lạnh lùng nói: “Được, vậy thì ai về nhà nấy, quà Tết nhà ai thì tự mình mua!”

“Cô cũng đừng hối hận!”

Trương Diên “ầm” một tiếng, đập cửa ra ngoài.

Tôi lập tức gọi điện thoại cho bố mẹ, bảo bọn họ tới đón tôi.

Tôi không dọn dẹp hành lý, bởi căn nhà này vốn đứng tên tôi.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo