HAI NĂM DU HỌC VỀ BỊ NỮ STREAMER CHIẾM ĐOẠT - CHƯƠNG 15

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

"Tiểu tiên nữ" mở to mắt, ra vẻ hoàn toàn vô tội, chớp chớp hàng mi dài giả tạo:

"Tôi biết chứ."

"Nhưng mà, nhà của cô để trống suốt hai năm liền.

"Nếu tôi không vào đây ở, nhỡ có trộm đột nhập thì sao?"

"Tôi đã giúp cô trông nhà trong suốt hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm.

"Nhìn xem, đồ đạc của cô vẫn còn nguyên đó! Không thiếu một món nào!

"Thế chẳng phải tôi đã có công lớn sao? Cô định cảm ơn tôi thế nào đây?"

Cô ta cười khanh khách, hoàn toàn không xem đây là chuyện nghiêm trọng.

Tôi và Tiểu Nhiễm quay sang nhìn nhau, cùng một biểu cảm: Cô ta bị điên à?!

Đây rốt cuộc là loại logic gì?!

Tiểu Nhiễm hít một hơi thật sâu, cố gắng nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể:

"Khoan đã… cô không phải là còn định đòi tiền khấu hao nhà cửa đấy chứ?"

Vừa nghe câu đó, "tiểu tiên nữ" bất ngờ lùi hai bước, sau đó—

Cô ta bỗng nhiên uốn éo thân mình, tiếp tục nhảy múa ngay trước mặt chúng tôi!

Cô ta mặc chiếc váy ngủ Burberry của tôi, nhưng vì dáng người khác nhau nên chiếc váy ngắn cũn cỡn, chỉ vừa đủ che qua mông.

Bây giờ, cô ta lại lắc hông, xoay eo, vặn người, khiến chiếc váy càng bay lượn hơn.

Tôi mặt lạnh như tiền, hết kiên nhẫn để chơi trò với cô ta.

Tôi giơ điện thoại lên, bấm số gọi cảnh sát ngay trước mặt cô ta.

"Alo, tôi muốn báo án.

"Có kẻ ngang nhiên chiếm đoạt nhà riêng của tôi, từ chối dọn đi.

"Địa chỉ ở…"

Tôi và Tiểu Nhiễm hoàn toàn câm nín.

Cô ta là con người hay sinh vật ngoài hành tinh vậy?

Cái logic vặn vẹo này thật sự khiến người ta không thể hiểu nổi!

"Tiểu tiên nữ" hừ lạnh, dừng điệu nhảy vặn vẹo kia lại, khoanh tay trước ngực, ngẩng cao đầu đầy ngạo mạn:

"Các cô có biết không?

"Có rất nhiều fan của tôi muốn mua lại những bộ váy tôi từng mặc để nhảy múa trên livestream.

"Chỉ cần tôi đồng ý, họ sẽ tranh giành đến mức náo loạn, giá ít nhất cũng phải gấp mười lần giá gốc trong cửa hàng!"

"Còn bộ váy ngủ này, và căn biệt thự này nữa—chúng đều đã được phủ lên tiên khí của tôi!"

"Vậy mà cô còn muốn tôi trả khấu hao ư?"

Cái gì mà "tiên khí"?!

Cái quái gì mà váy ngủ có giá trị sưu tầm?!

Tôi cảm thấy dạ dày mình bắt đầu co thắt dữ dội.

Nếu nghe thêm một câu nào nữa, chắc tôi sẽ nôn mất.

Nhưng chưa hết—

Cô ta bỗng đá nhẹ vào tường, vẻ mặt đầy "hiểu chuyện":

"Đúng rồi!"

"Tôi còn giúp cô tân trang lại căn biệt thự này nữa!"

"Cô muốn tôi dọn đi, vậy thì nhớ hoàn trả tiền tôi bỏ ra để cải tạo lại nơi này nhé!"

Tôi bật cười.

Cô ta còn không biết mình vừa nói cái gì đúng không?

"Tiền cải tạo nhà? Cô nói cái đống phèn chúa đỏ xanh chói mắt này là cải tạo sao?"

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo