Hồi Ức Tử Đồng - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tôi ngập ngừng. Khó mà trả lời dứt khoát.


Chỉ là mẹ tôi đã nói đối tượng không được tìm người xấu, tỏ tình cũng không.


Thế là tôi chọn một người đẹp trai để tỏ tình, lỡ đâu anh ấy đồng ý thì sao, đó gọi là ‘mèo mù vớ cá rán’.


Lục Trì Vũ nhìn ra sự do dự của tôi, nụ cười không đổi: "Nếu là hẹn hò... quả thật là hơi nhanh."


Anh ấy vừa nói vừa lấy điện thoại ra, lắc nhẹ trước mặt tôi: "Hay là chúng ta bắt đầu từ việc trao đổi thông tin liên lạc trước?"


Mắt tôi sáng lên, lập tức nói "Được ".


"Thêm... đợi một chút."


Tôi nhìn màn hình trò chuyện, ngón tay khẽ động, hủy bỏ việc ghim tin nhắn của Sầm Chiêu lên đầu.


Sau đó tôi quay lại, lịch sự nhìn Sầm Chiêu đang giận đến mức mặt trắng bệch: "Cái đó... vì anh đã chặn em rồi, chắc là rất khó chịu với người theo đuổi như em đúng không? Vậy thì..."


"Hay là chúng ta trực tiếp xóa bạn bè đi?"


"'Mắt không thấy tâm không phiền, anh thấy sao?"


7


"Được, được, được!"


Sầm Chiêu giận quá hóa cười, móc điện thoại ra xóa thẳng bạn bè với tôi, Giọng mỉa mai đến mức khiến không khí quanh đó lạnh băng: "Có cần tôi chúc hai người trăm năm hạnh phúc trước không?"


Tôi lắc đầu: "Không cần đâu, trăm năm dài quá, giữa chừng biết đâu lại chia tay rồi."


Sầm Chiêu cạn lời, mặt đỏ bừng vì tức, hừ lạnh một tiếng rồi quay người bỏ đi.


"Em đối với người mình từng theo đuổi vô tình như vậy sao?" Lục Trì Vũ nhìn tôi, nói như thật, "Vậy tôi có cần phải cẩn thận không, lỡ đâu cũng thành người  cũ không biết số phận sẽ ra sao..."


Tôi nghiêng đầu nhìn anh ấy, im lặng vài giây, khẽ mỉm cười: "Đúng vậy, anh phải cẩn thận đấy nhé~"


Lục Trì Vũ không để tâm, anh ấy nhìn đồng hồ: "Lát nữa tôi còn có tiết học buổi tối, đi trước ."


Tôi "ừm" một tiếng, nhìn anh ấy đi xa.


Sau khi có WeChat của Lục Trì Vũ, tâm trạng tôi lên hẳn mười phần. Xách hộp bún chua cay về ký túc xá, tôi vừa ăn vừa kéo xem vòng bạn bè của anh .


Lục Trì Vũ là người rất thích đăng lại những khoảnh khắc nhỏ, du lịch, ăn uống, đi chơi, anh ấy đều viết lại từng chút một, hơn nữa thời gian không giới hạn, có thể xem được từ bốn năm trước, khi anh ấy mới lên cấp ba.


Bạn cùng phòng cũng hóng hớt xem cùng tôi, tặc lưỡi cảm thán: "Đàn anh đúng là đẹp trai từ nhỏ đến lớn nhỉ, chắc cấp hai cấp một cũng đều là soái ca cả."


"Ai biết được."


Tôi lẩm bẩm: "Biết đâu hồi nhỏ anh ấy là đồ xấu xí thì sao, lớn lên 'trổ mã' rồi mới dám đăng lên vòng bạn bè."


Bạn cùng phòng nghe vậy liền vỗ đầu tôi, nói tôi được voi đòi tiên.


"À đúng rồi." Bạn cùng phòng nhìn tủ bên cạnh tôi, trên đó có một hộp quà màu hồng tinh xảo, "Món quà trước đây cậu định tặng Sầm Chiêu... còn tặng không? Không tặng nữa à?"


Tôi thò tay lấy hộp quà, nhấc lên thử, nhẹ tênh: "Tặng chứ, huyển người nhận thôi, giờ quà thuộc về Lục Trì Vũ, lại còn tiết kiệm được một khoản tiền quà cáp nữa."


Bạn cùng phòng giơ ngón cái: "Thật không biết nên nói cậu tiết kiệm hay keo kiệt nữa."


Điện thoại rung lên, tôi thò đầu ra nhìn, là Lục Trì Vũ hẹn tôi mai cùng đi thư viện.


Tôi hơi bất ngờ.


Bạn cùng phòng nghiêng người nhìn màn hình, chép miệng: "Không phải tớ nói chứ, tớ cảm thấy Lục Trì Vũ hình như có chút ưng cậu rồi đó, hơn nữa anh ấy hiền lành hơn Sầm Chiêu nhiều, cậu đúng là sắp được 'ăn ngon' rồi!"


Tôi nhún vai: "Có thể lắm."


Sau đó tôi trả lời tin nhắn cho Lục Trì Vũ: [Được ạ, đàn anh~]


Hơi mong chờ đó, hí hí.


8


Sáng hôm sau, tôi chuẩn bị xong xuôi, định xuống ăn sáng trước khi đến thư viện gặp Lục Trì Vũ.


Thật trùng hợp, vừa đi được một đoạn không xa, tôi đã thấy Sầm Chiêu với vẻ mặt khó chịu.


Tôi khựng lại một chút, cảm giác anh ấy chắc không muốn gặp tôi lắm, thế là quyết định đi đường khác, nhưng vừa quay người đã bị gọi lại: "Giang Niệm!"


"Gọi cô đó Giang Niệm! Đừng giả vờ không nghe !"


Thấy không thể tránh được nữa, tôi đành dừng bước, quay đầu cứng nhắc chào hỏi: "Trùng hợp quá, có chuyện gì không?"


"Không trùng hợp!"


Sầm Chiêu trợn trắng mắt: "Tôi đang đợi cô."


Tôi ngây người: "Đợi em?"


Vì sao?


Lẽ nào vì căm ghét sinh ra quan tâm, vì tổn thương mà động lòng?


Đùa chút thôi, tôi chưa tự luyến đến mức đó đâu.


Sầm Chiêu giọng điệu dịu xuống một chút, có vẻ bực bội gãi gãi đầu, rồi đưa cho tôi một cái hộp nhỏ: "Chuyện liên hoan trước đó, tôi thấy hơi áy náy, cô cứ coi như là tôi bù đắp cho cô vậy."


Tôi bất ngờ: "Không cần đâu, trước đây có lẽ cách theo đuổi của em cũng đã làm phiền anh rồi, anh không cần phải xin lỗi em đâu."


Sầm Chiêu nghe vậy bĩu môi: "...Chủ yếu là trước đây khi tôi học cấp ba từng bị một cô gái có vấn đề tâm lý quấy rầy một thời gian, nên hơi nhạy cảm."


"Hôm đó tôi về nghĩ lại, cô ngoài việc luôn muốn ở gần tôi thì cũng không làm gì quá đáng cả, coi như lỗi của tôi, hoặc là cô sắp sinh nhật rồi phải không? Cứ coi như quà sinh nhật đi, dù sao tôi cũng sẽ không lấy lại đâu."


Nói đến đây, tôi cũng không tiện từ chối nữa, đành nhận lấy: "Cảm ơn."


"Còn nữa..."


Sầm Chiêu lại liếc nhìn, có vẻ bực bội gãi gãi đầu: "Cái anh Lục Trì Vũ đó... cô thật sự thích anh ta à?"


Tôi khẽ khựng lại.


Thế nào, thế nào, chẳng lẽ thật sự có kịch bản tình cảm sao?


"Không chắc..." Tôi thăm dò, "Có lẽ hơi thích một chút, dù sao thì ai mà chẳng thích trai đẹp."


"Vậy cô nhất định phải thích anh ta làm gì?"


Sầm Chiêu giọng điệu không kìm được mà lớn hơn: "Tôi không phải ..."


"Giang Niệm."


Giọng nói ôn hòa cắt ngang lời Sầm Chiêu.


Quay đầu lại, tôi thấy Lục Trì Vũ không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng chúng tôi, mỉm cười như không cười nhìn tới: "Hai người đang nói gì vậy? Về tôi ?"


9


Chuyện nói xấu sau lưng lại bị chính chủ nghe thấy, cả tôi và Sầm Chiêu đều có chút ngượng ngùng.


"Không có." Tôi vắt óc bịa chuyện để lấp liếm, "Chỉ là, chỉ là..."


Ánh mắt vô tình lướt qua hộp quà trên tay, tôi nảy ra một ý: “Chỉ là sắp tới sinh nhật em… em định tổ chức một bữa tiệc nhỏ, nên hỏi thử hai người có muốn đến không thôi.”


Lục Trì Vũ khẽ nhướn mày, mỉm cười: “Đương nhiên rồi, nếu em mời anh.”


Nói rồi anh ấy lại nhìn Sầm Chiêu: "Đàn em cũng sẽ đi chứ?"


Sầm Chiêu qua loa xua tay: "Để xem đã, hai người nói chuyện đi, tôi đi trước đây."


Nhìn anh đã đi xa, Lục Trì Vũ đột nhiên lên tiếng: "Trước đây nghe nói em luôn thích đàn  Sầm, sao tự nhiên lại không thích nữa rồi?"


Anh ấy vừa nói vừa nhìn tôi, vẻ mặt có chút trêu chọc: "Em gái, tốc độ 'thay lòng đổi dạ' của em quả thật hơi nhanh đó."


Tôi và Lục Trì Vũ nhìn nhau vài giây, rồi nở nụ cười quyến rũ: "Đàn anh, anh tiêu rồi đấy nhé~"


Lục Trì Vũ khựng lại: "Cái gì?"


Tôi vui vẻ đi về phía trước: "Anh bắt đầu quan tâm đến suy nghĩ của em rồi, điều đó chứng tỏ em đối với anh không còn là người qua đường vô thưởng vô phạt nữa rồi đó~"


Lục Trì Vũ nghe vậy bật cười, bước vài bước đuổi kịp tôi: "Em nói cũng đúng, tôi đối với em quả thật là ngày càng hứng thú... Vậy thì, gửi cho tôi một tấm thiệp mời tiệc sinh nhật nhé?"


Tôi điềm nhiên đồng ý.


Sau đó quay về lập tức nhanh chóng đặt nhà hàng, mua đồ trang trí, tìm người trang điểm, mãi đến hai ngày trước sinh nhật mới sắp xếp ổn thỏa hoàn toàn.


Quan hệ của tôi cũng khá tốt, ngày sinh nhật có khá nhiều người đến, Lục Trì Vũ đến không sớm không muộn, mặc một chiếc sơ mi trắng giản dị, khi bước vào cửa, ánh đèn chiếu vào, giống như một ngôi sao điện ảnh xuất hiện vậy.


"Chúc mừng sinh nhật."


Lục Trì Vũ dang hai tay ôm nhẹ, rồi nói: "Quà sinh nhật của tôi bị nhân viên phục vụ giữ lại lúc vào cửa rồi."


Tôi cười bất lực: "Đó là dịch vụ đi kèm của phòng tiệc sinh nhật này, họ sẽ giữ lại và sắp xếp quà của khách mang đến trước, anh vào cửa chắc thấy cây ước nguyện nhân tạo ở đó rồi đúng không? Quà sẽ được đặt ở đó, tiện cho lát nữa chụp ảnh."


Lục Trì Vũ gật đầu: "Thì ra là vậy..."


Trò chuyện vài câu, nhân viên đến đưa thực đơn, tôi quay sang xử lý, còn Lục Trì Vũ liền lấy cớ đi vệ sinh trước.


Mãi đến gần giờ khai tiệc, cửa phòng riêng mới lại mở ra, có người bước vào.


Tôi khẽ giật mình:


Sầm Chiêu?


Anh đến thật sao?

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo