Hướng dẫn huấn luyện chó câm - Chương 9

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

3


Miễn cưỡng cũng quá khó.


Rõ ràng là tôi muốn mặc quần áo đẹp cho vợ xem, muốn ăn món ăn vợ đút, muốn uống nước vợ rót, nhưng vừa nghĩ đến việc anh em tốt bị vứt bỏ, mỗi ngày chỉ có thể ôm Wahaha say khướt ở nhà, tôi đột nhiên rùng mình một cái.


Không được.


Tôi cứ giả vờ đi, ít nhất cũng có thể ôm vợ ngủ.


Tôi giả vờ đi hỏi cưới, mặc bộ vest đen đính kim cương đắt nhất, giả vờ lạnh lùng:


“Miễn cưỡng đến nhà em hỏi cưới, mặc đại một bộ, em không ngại chứ?”


Vợ nói tùy tôi muốn mặc gì thì mặc.


Vậy có nghĩa là… không hài lòng với bộ này của tôi?


May mà tôi còn chuẩn bị một bộ vest trong cốp xe.


Kết quả là, em gái cô ấy nói tôi là quả thanh long, do người nhà của cô ấy cứ nhìn nên tôi chẳng dám phát tác.


Sau đó cô bé lại nói tôi là trâu nước, tôi chạy vào nhà vệ sinh “mooo” một tiếng rồi khóc òa lên.


Trâu nước xấu như vậy, vợ chắc chắn sẽ không thích trâu nước.


Vốn dĩ định sau khi kết hôn ở nhà cho vợ xem quần áo đẹp của tôi, kết quả lời thề độc năm xưa để không cưới cô ấy đã phát huy tác dụng.


Tôi thật sự đã bị xe tông bay.


4


Tôi không chết, nhưng cũng không khác gì chết.


Tôi bị mất trí nhớ, quên hết tất cả mọi người, chỉ nhớ vợ.


Nhìn thấy cô ấy, tôi liền nhịn không được liếm lên, mỗi bộ phận trên cơ thể cô ấy đều bị tôi liếm một lượt.


Thậm chí cả chân vợ tôi cũng thơm nữa.


Tôi còn cố ý giả vờ yếu đuối để cô ấy giúp tôi tắm, chỉ là để vợ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của tôi.


Bị mê hoặc rồi.


Những gì cần làm cũng đã làm hết rồi.


Ngày khôi phục trí nhớ, tôi đang ra sức trên người vợ.


Trời sập.


Sao tôi lại chủ động đến vậy.


Lời quân sư đã nói tôi đều đã quên hết rồi, thậm chí còn xóa cả người quân sư.


Bị cô ấy có được chính là sự đếm ngược của sự mất mát.


Ban ngày chạy đến nhà anh em tôi cùng uống Wahaha mà khóc.


Buổi tối về nhà ôm vợ ngủ, trong lòng lại đầy dằn vặt.


Cho đến khi người khác gửi cho tôi một tấm ảnh, là vợ tôi và người đàn ông khác, ảnh ở nhà hàng.


Lần này thật sự là trời sập rồi.


5


Khoảnh khắc đó, tôi đã nghĩ đến việc khi nào thì bị kéo đi lấy giấy chứng nhận ly hôn rồi.


Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng yêu đương, cũng chưa từng nói chuyện với con gái.


Cứ hễ nói chuyện là họ lại hỏi tôi hồi nhỏ có bị sốt cao không.


Đúng là có mà. Bốn mươi hai độ mà còn chưa sốt chết tôi nữa chứ.


Tôi vô cùng kiêu ngạo ngẩng đầu.


Kết quả họ lườm tôi, càng không thèm để ý đến tôi nữa.


Dường như trong chuyện tình cảm nam nữ, tôi luôn thiếu mất một sợi dây thần kinh nào đó.


Tôi không hiểu, chỉ biết là không tự chủ được dán chặt lấy vợ.


Người anh em tốt duy nhất từng có kinh nghiệm yêu đương đã trở thành quân sư tình cảm của tôi.


Anh ta bảo tôi đừng đặt tư thế quá thấp, quan trọng nhất là bảo vệ tốt tiểu Tần Khoát của mình.


Cái thứ này một khi có được, sẽ bị vứt bỏ.


Tôi cúi đầu, phản bác.


“Cậu nói bậy, rõ ràng là lớn lắm!”


Một cái tát vào miệng, vợ không cho tôi nói bậy mà.


“Cậu xạo thơm, là Đại Tần Khoát mới đúng!”


Quân sư nói cái đó không quan trọng, quan trọng là giữ vững giới hạn cuối cùng.


Bây giờ thì hay rồi.


Giới hạn cuối cùng không còn nữa, vợ dường như cũng không còn nữa.


Tôi mooo mooo mà khóc lên.


Trước khi vợ về đến nhà, tôi lặng lẽ lau nước mắt, thay một bộ chiến phục mà tôi cho là đẹp trai nhất, âm thầm níu kéo, hy vọng cô ấy có thể hiểu.


……


Vợ thích tôi nhất!


Cô ấy chỉ thích một mình tôi thôi!


Làm chó của vợ là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này!


Sau một trận ra sức nồng nhiệt, vợ tôi ném bộ đồ trên người tôi vào thùng rác, nói xấu đến mức cô ấy muốn “xìu”.


Giây tiếp theo, cô ấy lại lôi nó ra khỏi thùng rác, hỏi tôi bộ đồ này bao nhiêu tiền.


Không nhớ rõ, bảy con số hay tám con số nhỉ.


Dùng thẻ của lão già quẹt, không nhớ rõ.


Vợ lặng lẽ treo bộ chiến phục hình quả thanh long vào tủ quần áo, thành kính bái ba bái, chỉ bảo tôi sau này đừng mặc nữa, phong cách ăn mặc của tôi tất cả đều giao cho cô ấy phối.


Tôi gật đầu, vợ nói gì cũng đúng.


Đêm khuya, lúc tình đến cao trào, vợ véo tai tôi, nói cái tên ngốc nghếch tôi đây là đáng yêu nhất.


Hít.


Vợ mới là đồ ngốc.


Nói những lời như vậy, thì tôi chẳng phải phải chiến đấu đến sáng sao. 


Tối nay cô ấy đừng hòng ngủ!

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo