Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoại truyện của Tần Khoát
1
Lão già nhà tôi nói muốn sắp xếp một cuộc hôn nhân cho tôi, đối tượng là con gái của Nhan gia.
Cô ấy vừa ngoan ngoãn nghe lời, lại còn đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Ngay lập tức, lòng tôi bừng lên lửa giận đùng đùng.
Tôi mặc kệ Nhan gia, Bạch gia, Lâm gia, Khương gia, hay là nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá lặn, tôi không bao giờ cưới người phụ nữ mà mình không thích!
Huống chi, tôi đã có người con gái mình thích rồi, chỉ là tạm thời chưa biết tên cô ấy mà thôi.
Trong đầu tôi hiện lên một bóng dáng nhỏ nhắn mặc váy trắng. Lần nào cô ấy cũng lén lút ăn vụng bánh ngọt ở sau vườn, thích nhất là vị việt quất.
Mỗi lần nhìn thấy tôi, ánh mắt cô ấy cứ như dán vào người tôi vậy.
Chậc.
Tiểu gia đây đẹp trai, biết mà!
Bạn thân lớn lên từ nhỏ huých vai tôi, hỏi bộ vest này của tôi rất đẹp, có thể mượn mặc hai ngày không.
Sao có thể không đẹp chứ! Đây là hàng hiệu cao cấp đắt tiền đó. Người khác muốn cũng chưa chắc mua được.
Tôi gật đầu, lát nữa…
Là bộ vest trên người tôi đẹp trai, hay là tôi đẹp trai?
Cô ấy nhìn tôi, hay là nhìn bộ vest của tôi?
Tôi rơi vào trầm tư.
Lần thương vụ tiếp theo, tôi thay bộ đồ ông già Noel. Cô gái kia vẫn nhìn chằm chằm tôi.
Rồi tôi thay bộ đồ Na Tra. Cô ấy vẫn nhìn chằm chằm tôi.
Rồi tôi lại thay bộ đồ Tôn Ngộ Không. Cô ấy vẫn nhìn chằm chằm.
Đã xác nhận.
Cô ấy thích nhìn chằm chằm tôi! Chứ không phải quần áo!
Trong lòng tôi không tự chủ được dâng lên một niềm vui nhẹ nhàng.
Ngay khi tôi chuẩn bị lần sau đến trước mặt cô ấy để bắt chuyện thì bố lại nhốt tôi trong nhà, còn mời rất nhiều pháp sư trừ tà và thầy phong thủy.
Họ không nhảy múa trước mặt tôi thì cũng tạt thứ nước kỳ quái gì đó lên người tôi.
Cuối cùng, mấy bộ quần áo nhiều màu sắc của tôi, toàn bộ bị ném vào chậu lửa đốt sạch sẽ.
Đến sau này, khi cuối cùng cũng được khôi phục tư cách tham gia tiệc tối, tôi lại không còn gặp cô gái kia nữa.
Trong lòng tôi trống rỗng, tôi không hiểu đó là cảm giác gì.
Hồi nhỏ tôi bị sốt cao, đầu óc không được tốt lắm.
Thế là tôi chạy đi hỏi bạn thân cùng chơi với tôi.
Cậu ta suy nghĩ nửa ngày, nói cho tôi biết đây gọi là thích.
Thích sao?
Nhưng tôi thậm chí còn không biết cô ấy tên là gì.
Thấy lão già động chân động tay để tôi kết hôn, cơn giận trong tôi bốc lên.
Tôi nằm phịch xuống, ôm đầu chuẩn bị đâm vào tường.
“Này… anh không cần đâm đầu chết đâu, chúng ta hủy hôn là được rồi.”
Lúc cãi nhau với ông già đến đoạn gay cấn, cửa bị đẩy ra, bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc kia lại xuất hiện trước mặt tôi.
Cô ấy chớp đôi mắt to tròn, dường như có chút căng thẳng, đứng ở cửa không ngừng gãi lòng bàn tay.
Hóa ra đối tượng liên hôn của tôi là cô ấy à.
Cô ấy vừa mới nói cái gì nhỉ?
Đừng đâm chết mình, muốn kết hôn với tôi sao?
He he.
Không chết nữa.
Vợ yêu ơi anh đến đây.
2
Cảm ơn cái tát của bố tôi.
Suýt chút nữa tôi đã bị mê hoặc đến mức không nhìn thấy phương hướng.
Quân sư kiêm bạn thân của tôi đã nói, với người con gái mà mình thích, phải nghiêm túc, phải điềm tĩnh.
Cái dáng vẻ lỗ mãng này của tôi sẽ dọa sợ cô ấy mất.
Phụ nữ mạnh mẽ ghét kẻ chó liếm, phải giữ khoảng cách, không thể trở thành món đồ chơi của phụ nữ được, nếu không sẽ bị phụ nữ vứt bỏ!
Vì anh em tôi liếm ngu tới mức phải trả giá bằng chính cơ thể mình nên mới bị đá.
Cậu ta nói, trước khi phụ nữ chính thức đưa ra lời hứa, thân phận trai tân rất quan trọng!
Tôi hoàn hồn, nhìn vợ trước mặt.
Lải nhải cái gì vậy!?
Tôi không hiểu, chỉ muốn hôn.
Nhưng chúng tôi chưa kết hôn, không thể hôn.
Tôi vòng vo một lúc, lại đọc thuộc lòng “Cẩm nang trai tân” mà quân sư đã phát. Phải khiêm tốn! Phải giữ khoảng cách!”
Tôi ngẩng đầu, giả vờ tiêu sái:
“Vậy thì tôi đành miễn cưỡng kết hôn với cô vậy.”
Nhan Nhiên ngượng ngùng cúi đầu.
Nếu bàn về tầm quan trọng của sức hấp dẫn ngôn từ thì điểm tuyệt đối rồi còn gì!