Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
06
Tóm lại, ngày hôm sau Hứa Linh tỉnh dậy mới biết mình đã uống nhầm rượu trái cây thành nước trái cây.
Anh ấy khẽ lẩm bẩm: “Chả trách uống vào có vị hơi đắng.”
“Vậy sao?” Ngón tay thon dài của Kỷ Chung Đình nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi hồng nhuận của Hứa Linh, “Anh lại cảm thấy…”
Dưới sự chú ý với khuôn mặt đã đỏ bừng của Hứa Linh, anh thản nhiên nói nốt nửa câu còn lại.
“Có chút ngọt quá rồi.”
Ngoại truyện 4
01
Trong thời gian sống chung, Hứa Linh và Kỷ Chung Đình mỗi tuần một lần đến siêu thị mua sắm nguyên liệu nấu ăn.
Lúc tính tiền, Hứa Linh bỏ thêm vào giỏ hàng một đống kem que.
Dưới ánh nhìn không lời của Kỷ Chung Đình, Hứa Linh có chút chột dạ.
Hè đến, điều hòa và quạt trong nhà chưa từng tắt, đồ uống lạnh và dưa hấu ướp lạnh cũng là thứ luôn có sẵn, mà thể chất của một otaku vốn đã yếu ớt, Kỷ Chung Đình chỉ cần lơ là một chút là anh ấy đã bị cảm sốt một trận.
Mới khỏi bệnh hoàn toàn vài ngày trước, bây giờ lại không yên phận.
Hứa Linh yếu ớt giải thích: “Không phải em muốn ăn, mà là cần dùng để viết lách…”
“Có anh trông chừng, em sẽ không bị bệnh nữa đâu,” Xung quanh không có mấy người chú ý đến hai người, Hứa Linh nhẹ nhàng lay cánh tay bạn trai, “Thật đó, cho em mua đi.”
Anh ấy hiếm khi làm nũng với Kỷ Chung Đình như vậy, không biết làm thế nào mới có hiệu quả, lại lén lút móc lấy ngón tay của anh, ngước mắt nhìn qua, hỏi một cách nịnh nọt: “Được không?”
Dáng vẻ ngẩng đầu nhìn người của Hứa Linh rất ngoan ngoãn, chú mèo thường ngày sợ người lạ nay lại chủ động để lộ phần mềm mại nhất, chờ đợi người trước mặt dịu dàng vuốt ve.
Kỷ Chung Đình có thể làm gì khác, đương nhiên chỉ có thể nói một tiếng “được” thật khẽ.
02
Thứ mà Hứa Linh thấy thú vị và muốn viết thực ra là nụ hôn băng, anh ấy vô thức cắn que kem, ngậm một viên đá nhỏ trong miệng, cảm giác mát lạnh lan tỏa trong khoang miệng.
Như vậy, có thể hôn được không? Sẽ thoải mái hơn một nụ hôn bình thường sao?
Anh ấy và Kỷ Chung Đình sau lần vượt qua giới hạn đó cũng đã hôn… Rất nhiều lần, cảm giác như thế nào anh ấy cũng đã quên, chỉ nhớ là rất nóng bỏng, khiến đầu óc anh ấy nóng hổi, tan chảy thành một khối, rất thoải mái.
Nếu có đá viên ở đó, liệu có thể tỉnh táo hơn một chút không?
Hứa Linh lại ngậm nốt viên đá cuối cùng trong miệng, đúng lúc Kỷ Chung Đình rửa dâu tây xong, mang vào phòng cho anh ấy.
Hứa Linh đưa tay kéo lấy vạt áo anh, Kỷ Chung Đình quay đầu lại, lấy đi que gỗ trơ trụi trong tay anh ấy, bình tĩnh lặp lại giao ước của họ, “Hai ngày chỉ được ăn một lần.”
Có làm nũng nữa cũng vô ích.
Hứa Linh lắc đầu, ra hiệu mình không có ý đó. Đá viên trong miệng anh ấy vẫn chưa tan, nói chuyện có chút khó khăn, chỉ có thể cố gắng kéo Kỷ Chung Đình xuống, đợi đến khi với tới được Kỷ Chung Đình, cánh tay vòng qua cổ anh.
“Muốn… Hôn.”
Hai chữ nói ra có chút mơ hồ, anh lo Kỷ Chung Đình không hiểu, đôi môi hé mở, có thể lờ mờ nhìn thấy viên đá nhỏ trong suốt chưa tan trên đầu lưỡi đỏ mọng vì lạnh, màu trắng tinh khiết, màu đỏ phóng đãng.
Khiến người ta muốn khám phá bí mật bên trong.
Có lẽ vì lạnh quá nên anh ấy thấy thoải mái, đôi mắt hơi nheo lại, cảnh tượng này lại vô tình tăng thêm cho anh ấy vài phần quyến rũ.
Que gỗ trong tay rơi xuống đất.
Bàn tay rộng lớn nâng lấy vòng eo mảnh mai của Hứa Linh, nâng anh ấy lên cao hơn một chút về phía mình, để anh ấy không phải quá vất vả ngẩng đầu khi hôn.
Hứa Linh lo đá viên sẽ rơi ra, không dám mở miệng, sự gần gũi của Kỷ Chung Đình khiến nhiệt độ của anh ấy tăng lên, nhưng cảm giác mát lạnh bên trong lại vô cùng chân thực.
Hai người bọn họ cách nhau quá gần, mặc dù đã tháo kính ra, Hứa Linh vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong mắt Kỷ Chung Đình.
Mở mắt hôn thật kỳ lạ.
Anh ấy nhắm mắt lại, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra dáng vẻ chuyên chú hôn anh ấy của Kỷ Chung Đình.
Dưới tác động của các yếu tố bên ngoài, đá viên tan rất nhanh, băng tan thành dòng suối, Hứa Linh không nuốt được, bị hôn một cách mãnh liệt, phát ra những tiếng nước dính nhớp, dâm đãng.
Sau đó Kỷ Chung Đình bế anh ấy từ ghế lên, đặt lên bàn máy tính, tiếp tục hôn, Hứa Linh bị hôn đến mơ màng, lưỡi mềm bị lạnh lâu ngày không còn cảm giác, ngoan ngoãn để Kỷ Chung Đình mặc sức cướp đoạt.
Lúc bị hôn quá thoải mái, phần thịt mềm bên trong đùi còn vô thức cọ vào vòng eo săn chắc của Kỷ Chung Đình.
03
Tình cờ, sau này mỗi khi Hứa Linh ăn kem que đều sẽ nhớ đến nụ hôn quá mãnh liệt này, thói quen xấu thích ăn kem que ngược lại đã có chút kiềm chế.