Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Về tới khu chung cư, tôi cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn tôi với Lục Hoán có chút... kỳ lạ.
Lúc đi ngang qua khu vui chơi trẻ em, mấy ông bà già nhỏ to:
“Lão Lý bảo hôm nay thấy con bé Hâm từ nhà thằng Lục đi ra, thằng Lục còn vén tóc giúp con bé nữa, thân mật lắm!”
“Đúng đúng, lão Lương, lão Lục dắt vợ họ đi du lịch rồi, trong nhà chỉ còn hai đứa. Trẻ con mà, gần rơm lâu ngày kiểu gì chả bén lửa.”
“Cơ mà tụi nó thanh mai trúc mã, yêu nhau cũng phải thôi.”
“Vừa đi hẹn hò về đấy chắc rồi. Xem ra khu mình sắp có đám cưới rồi!”
“…”
Toàn là tin đồn thất thiệt!
Người lớn tám chuyện thiệt dữ quá trời!
Tôi nghe không sót chữ nào, thấy tai Lục Hoán đỏ như gấc, chắc anh cũng nghe rồi.
Không thể để bị “lên hot search” của khu được, tôi vội kéo anh đi nhanh:
“Ông bà ơi, bọn cháu đi trước nhé!”
Phía sau vang lên tràng cười giòn giã:
“Haha, ngại kìa ngại kìa!”
“Giới trẻ ấy mà, đừng ngại, cứ mặt dày chút là được.”
“Tiểu Lục à, rảnh qua nhà bác Trần chơi nhé. Bác đây kinh nghiệm đầy mình, dạy dỗ từ cưa gái đến chiều vợ không thiếu bài nào!”
Sau này có lần Lục Hoán chọc tôi giận, thật sự vác hai chai rượu với một con gà quay sang nhà bác Trần học “bí kíp”.
Về rồi tôi còn bắt anh quỳ bàn phím thêm hai ngày.
Nhưng mà... chuyện đó là chuyện sau này.
Đang đợi thang máy thì đụng ngay dì Tống – người đã “bắt gặp” tôi với Lục Hoán “ân ái thân mật”.
Dì liếc tôi, lại liếc Lục Hoán, rồi lắc đầu không hài lòng.
Tôi và anh liếc nhau, rồi tôi hỏi:
“Dì Tống, có chuyện gì sao ạ?”
Dì đẩy tôi sát lại gần Lục Hoán:
“Hai đứa đứng xa nhau thế? Chừa chỗ cho dì đứng giữa à?”
Tôi á khẩu luôn.
Lục Hoán đang xách đầy túi đồ, suýt nữa không đỡ kịp tôi.
Dì cuối cùng cũng hài lòng gật đầu:
“Thế mới phải! Đừng có ngại, dì luôn thấy hai đứa xứng đôi, giờ yêu nhau rồi, tốt quá rồi!”
Không ngờ dì Tống cũng là “fan couple” nữa ha?
Hay là... tôi nên giải thích rõ, chứ không ngày mai chắc mấy khu bên cũng biết chuyện luôn.
“Dì Tống, thật ra cháu với anh Lục Hoán…”
Còn chưa nói hết câu thì bị anh chen ngang:
“Dì Tống, hôm nay dì không đi đón cháu trai à?”
“Ông nội nó đón rồi. Tiểu Hoán à, nói đến đây, dì phải nói lại, anh Trí chỉ lớn hơn cháu có hai tuổi mà con cũng vô mẫu giáo rồi đó.”
Giản Trì là con trai dì Tống.
Dì lại vỗ vai tôi:
“Hâm Hâm này, dì không có ý thúc cưới nha, chỉ là cảm thán một chút thôi.”
Ủa? Đang nói Lục Hoán mà sao lại kéo tôi vô nữa?
Tôi còn chưa kịp nói gì, Lục Hoán đã cắt ngang:
“Thang máy đến rồi.”
Vào thang máy, dì Tống dồn hai đứa tôi vô góc, tôi suýt dính sát người anh luôn, trong khi thang chỉ có ba người.
“Dì Tống, dì né sang chút được không?”
“Ôi trời, Hâm Hâm à, dì già rồi, nhường tí đi. Chỗ nhỏ thế này, đứng đây mới thoải mái.”
Thôi được rồi, dì đã nói thế...
Tôi lén liếc nhìn Lục Hoán, phát hiện anh đang nhếch môi cười trộm:
“Anh cười gì đó?”
Lục Hoán thu lại nụ cười:
“Không có gì.”