Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
5
Về đến nhà, tôi bắt đầu tính toán xem lúc nào thì mặc đồ mới cho anh ấy xem.
Lúc đó, Lục Hoán đang nấu cơm trong bếp, còn tôi thì ở trong phòng ngủ lựa chọn xem nên mặc cái nào.
Khó chọn thật, bộ nào cũng đẹp hết.
Tôi để ý thấy ánh mắt của Lục Hoán dừng lại lâu nhất ở chiếc váy màu tím kia, vậy thì chọn nó thôi.
“Anh yêu nghiệt, tối nay mình coi phim chung đi~”
Tìm một bộ phim tình cảm, kiểu từ đầu tới cuối chỉ toàn hôn nhau, tôi không tin anh ấy có thể ngồi yên được.
Ăn cơm xong, tôi ngồi sẵn trên sofa chờ anh ấy, bày đủ đồ ăn vặt, trái cây, nước ngọt ra hết.
Lục Hoán vừa ngồi xuống, tôi liền viện cớ đi vệ sinh để lén thay đồ. Tôi chỉnh lại tóc, xịt dưỡng tóc thơm, xịt miệng, nước hoa – mọi thứ đều hoàn hảo.
Tôi giả vờ bình thản ngồi sát vào cạnh Lục Hoán.
Tôi cảm nhận được cơ thể anh ấy cứng lại trong khoảnh khắc tôi ngồi xuống.
Nhưng rất nhanh sau đó, anh lại trở về bình thường, rồi dịch ra xa một chút, vơ lấy đồ ăn bắt đầu ăn như điên.
Anh dịch sang trái, tôi cũng dí sát sang trái.
Anh né, tôi ép lại.
Hehe, hết đường trốn rồi nhé?
Lục Hoán nuốt khan một cái: “Hâm Hâm, em ngồi xa ra chút.”
“Không.”
“Dịch ra chỗ khác.”
“Em không đi.”
Lục Hoán định đứng dậy, tôi lập tức đè anh ấy xuống.
Không thể nào! Tôi đã chủ động tới mức này rồi mà anh ấy vẫn bình tĩnh thế?
Có vẻ câu trả lời đã rõ rồi.
Tôi không cam lòng hỏi: “Yêu nghiệt chết tiệt, anh thật sự không có cảm giác gì sao?”
Lục Hoán nhìn tôi chằm chằm, trong mắt anh ấy thoáng lên tia u ám.
Chỉ chốc lát sau, anh liền dời mắt đi.
Tôi nắm lấy mặt anh kéo lại: “Lục Hoán, em không xinh à?”
“Rất xinh.”
“Anh thật sự không có chút cảm giác nào sao?”
Lục Hoán không trả lời, ánh mắt nhìn tôi dần trở nên nóng rực.
Chúng tôi nhìn nhau một hồi lâu, tôi còn tưởng anh sẽ không trả lời, thì cuối cùng anh chậm rãi thốt ra hai chữ: “Không có.”
Xác định rồi, anh ấy là cong.
Tôi vỗ vai anh an ủi: “Không sao cả, yêu nghiệt chết tiệt. Sống thật với chính mình là điều quan trọng nhất. Yêu đương là quyền tự do, anh đâu phạm pháp đâu. Cuộc sống là của anh, sống tốt là được rồi.”
“À mà thật ra em có nhiều anh bạn thân lắm, ai cũng đẹp trai cả. Anh muốn em giới thiệu vài người không?”
Lục Hoán nheo mắt lại: “Nhiều bạn thân nam lắm hả?”
“Đúng vậy.” Sợ anh ấy không tin, tôi mở danh sách bạn bè WeChat ra cho anh xem.
“Đây là ‘Anh bụng sáu múi’.
“Đây là ‘Anh Lambo’, nhà siêu giàu, lái Lamborghini.”
“Còn đây là ‘Anh tóc đinh’, quanh năm để tóc húi cua, đẹp trai cực.”
“Còn anh này, vẽ tranh siêu đỉnh, đàn piano cũng hay, em gọi là ‘Anh nghệ thuật’.”
Tôi ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt Lục Hoán cực kỳ tệ: “Anh sao thế? Khó chịu à?”
“Bạn thân nam của em cũng phong phú quá ha?”
Tôi vốn thích sưu tầm trai đẹp mà: “Ờ, nếu anh không ưng mấy người đó, em có thể nhờ hội bạn gái giới thiệu, họ cũng có nhiều trai đẹp lắm.”
Hu hu hu, thật ra tôi với đám bạn thân đều ế chỏng chơ, chỉ có mỗi chuyện add WeChat trai đẹp là nhanh.
Lục Hoán tức đến nổi gân trán, mặt đỏ phừng phừng: “Anh về phòng.”
Ơ? Sao lại giận rồi?
Tôi cũng đang đau đầu đây. Giờ tôi phải nói sao với dì Cố chuyện con trai dì ấy không thích phụ nữ đây?
Có cách rồi! Để mẹ tôi đi nói vậy.
Tôi nhắn cho mẹ, mẹ tôi nhắn lại liền: [Nha đầu chết tiệt, biết gài mẹ giỏi ghê ha.]
Tôi đoán giờ mẹ tôi đang toát mồ hôi, lát nữa thì tới lượt Lục Hoán toát mồ hôi rồi.