Làm nũng trong lòng anh - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

6


“Si tình không phải là tội, quên đi chẳng phải buông bỏ, vì em nghĩ đến mức tan nát cõi lòng, được gì đâu~”


Chuông điện thoại Lục Hoán vang lên.


Chắc là dì Cố gọi rồi.


Tránh họa giáng thân, tôi tranh thủ chuồn lẹ.


Tôi lén lút xách đống quần áo mới ra cửa, nhưng còn chưa kịp mở cửa thì nghe phía sau gọi:


“Lương Hâm.”


Tôi yếu ớt quay lại: “Anh Lục Hoán, có chuyện gì ạ?”


Mặt anh ấy xanh lè, mắt như sắp phun lửa: “Đừng gọi tôi là ‘anh’, tôi không phải anh trai của em.”


“Còn nữa, là em nói tôi thích đàn ông hả?”


Tôi chột dạ trả lời: “Ờ... đúng rồi. Nhưng mà yêu nghiệt này, chuyện sớm muộn cũng phải nói thôi. Nói sớm cho chú Lục và dì Cố còn chuẩn bị tâm lý.”


Lục Hoán ép tôi vào tường: “Sao em lại kết luận như vậy?”


Tôi ngại nói quá.


Anh ấy túm lấy cằm tôi, mắt nhìn thẳng: “Nói.”


“Em đã chủ động dụ dỗ anh như vậy mà anh chẳng phản ứng gì cả. Ngoài việc không thích phụ nữ thì còn lý do gì nữa?”


Lục Hoán cười tức đến phát điên: “Sớm biết vậy, tôi đã không phải nhịn khổ như thế rồi.”


Giây tiếp theo, anh ấy ôm eo tôi, hôn tôi luôn.


Không khí tĩnh lặng đến mức nghe rõ tiếng đồng hồ “tích tắc”.


Tôi sững sờ. Sao tôi không đẩy anh ấy ra nhỉ?


Tôi chưa từng hôn ai mà, đúng rồi, trên mạng có dạy là khi hôn thì viết chữ A, B, C, D trong miệng.


Mới viết tới “D” thì Lục Hoán buông tôi ra.


“Chữ D của em còn chưa xong.”


“Hả?”


Tôi chợt nhận ra mình nói gì, vội bịt miệng lại: “Không có gì.”


Không khí bắt đầu kỳ lạ.


Có nên tra mạng không: [Lỡ hôn trúc mã thì phải làm sao?]


Lục Hoán khẽ cười, nụ cười rạng rỡ, đẹp trai đến chói mắt: “Hâm Hâm.”


“Dạ?”


Ủa, sao hai chữ đó nghe gợi cảm dữ vậy? Nghe mà người mềm nhũn ra luôn á.


“Hâm Hâm, anh thích con gái.”


“À, em biết rồi.”


“Sao em không hỏi anh thích ai?”


“Anh thích ai?”


Lục Hoán gõ đầu tôi: “Em là máy lặp à?”


Oan uổng cho tôi quá: “Chẳng phải anh kêu em hỏi sao?”


Anh ấy thở dài: “Anh thích đồ ngốc.”


“Hả? Anh thích trứng hả? Người thì không thích lại đi thích trứng, mà còn là trứng ngốc.”


“Lương Hâm!”


Lại giận nữa? Lại sao nữa đây?


Lục Hoán ôm eo tôi, tay vuốt ve nhẹ nhàng: “Lương Hâm, người anh thích là em.”


“À... hả? Em là đồ ngốc kia hả?”


“Vậy em trả lời anh sao đây?”


Hình như tôi cũng có chút thích anh ấy thật.


“Yêu là lỗi của em sao, sao lại mơ mộng quá nhiều~”


Điện thoại tôi bỗng reo lên: “Có điện thoại, anh buông em ra đã.”


Là dì Cố.


Tôi bắt máy, bên kia gào lên: “Hâm Hâm! Lục Hoán có ở đó không? Kêu nó nghe điện thoại! Nó dám tắt máy của mẹ nó đấy!”


Tôi còn chưa kịp nói gì thì đã bị ánh mắt của Lục Hoán cảnh cáo.


“Dì Cố, Lục Hoán không có ở đây ạ.”


“Dì Cố, xin lỗi, là con nhầm rồi, Lục Hoán không có thích con trai đâu ạ.”


“Hâm Hâm, con không cần nói giúp nó đâu. Dì đã mua vé máy bay rồi, mai dì về liền!”


Cúp máy.


“Lục Hoán, sao giờ? Chết rồi.”


“Không sao, anh xử lý được. Nhưng nói chuyện nghiêm túc đã, Hâm Hâm, em còn chưa trả lời câu hỏi của anh.”


Tôi ôm eo anh, nhón chân hôn anh lần nữa.


Lục Hoán khựng lại rồi nhanh chóng ôm lại tôi.


Hehe, lần này tôi hôn đến chữ Y luôn rồi.


Lục Hoán gọi điện cho dì Cố, bảo đảm với bà rằng anh ấy có người mình thích rồi. Tôi nghe bên cạnh.


“Sao anh không nói là em?”


“Em muốn nói cũng được, nhưng phải xác định rõ là em đã chuẩn bị cưới anh rồi.”


“Em biết tính mẹ anh với mẹ em mà, nếu biết chuyện mình yêu nhau là kéo đi đăng ký kết hôn liền đấy.”


Hợp lý ghê: “Vậy... tạm thời đừng nói.”


Đúng lúc đó, tôi nhận được tin nhắn của “Anh nghệ thuật”:


“Chị Hâm Hâm, mai em mời chị ăn cơm, chị cho em cơ hội nhé?]


Tôi gõ: [Được chứ~]


Sắp nhấn gửi thì thấy ánh mắt bên cạnh như muốn đốt thủng tôi.


Ôi đúng rồi, tôi có bạn trai rồi mà quên mất tiêu.


Lục Hoán ép tôi nằm xuống sofa, ánh mắt quét khắp người tôi: “Tối nay em đẹp thật, ánh mắt anh cũng không tệ.”


“Hâm Hâm, không phải em muốn quyến rũ anh à? Tiếp tục đi.”


“Thôi, em không biết quyến rũ, để anh dạy em.”


Mặt tôi đỏ bừng, đẩy anh ra: “Dạy cái đầu anh, cút!”


Lục Hoán không vui: “Rõ ràng một tiếng trước em không như vậy.”


“Không phải anh cấm dục sao?”


“Trước khi yêu thì cấm, yêu rồi thì không cấm nữa.”


“Cút.”


Lục Hoán hôn nhẹ lên trán tôi: “Ngủ ngon, bạn gái.”

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo