Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17.
Về đến công ty, Tiểu Kiều báo cáo với tôi tiến độ một vài dự án.
“Những tài liệu này cần cô ký.”
“Bảo vệ vừa gọi lên nói người phụ nữ lúc nãy chặn xe cô lại tới nữa rồi, đang đứng khóc lóc dưới lầu đòi gặp cô. Cô có muốn gặp không?”
Tôi ký xong văn kiện, lạnh nhạt nói:
“Không gặp. Nói với bảo vệ, sau này thấy cô ta thì đuổi đi ngay, nếu tiếp tục gây náo loạn thì báo cảnh sát.”
“Vâng, tổng giám đốc Giang. Nghe nói từ sau khi cô ra tay, công ty truyền thông Chu thị cũng mặc kệ cô ta luôn, để mặc cho tự sinh tự diệt. Hơn nữa sau khi scandal bị khui ra, không chỉ phía phòng công chúng điều tra, mà cả giới giải trí cũng thi nhau bóc phốt. Bây giờ cô ta bị giới nghệ sĩ ghét cay ghét đắng.”
“Các sản phẩm cô ta từng làm đại diện hiện giờ cũng bị tẩy chay mạnh mẽ. Có một hãng mỹ phẩm doanh số lao dốc, đã kiện cô ta yêu cầu bồi thường. Cô ta không có tiền trả nên đi vay tín dụng đen, còn bảo với bên cho vay là tổng giám đốc Chu sẽ thay cô ta trả. Đến kỳ hạn không có tiền, giờ bọn cho vay đang tìm cô ta khắp nơi.”
“Tổng giám đốc Chu cũng chẳng thèm để ý tới cô ta nữa. Mấy thứ từng tặng đều bị thu hồi hết rồi.”
“Tiểu Kiều, từ nay về sau, chuyện liên quan đến Chu Tự và Lâm Thư Vũ, không cần báo cáo với tôi nữa.”
“Rõ, Giang tổng.”
18.
Ngày mùng tám tháng Chín, trời xanh mây trắng, ngày cưới đẹp như mơ.
Người nhà họ Chu đều tới, kể cả Chu Tự.
Mẹ Chu mặt mày vui vẻ, tươi cười chào hỏi khách khứa, chẳng còn chút bóng dáng phản đối cuộc hôn nhân này như mấy ngày trước.
Chu Tự đưa cho tôi một tập tài liệu mua bán.
“Đây là một du thuyền mới, đặt tên em, coi như là quà cưới anh tặng em.”
Chu Nghiễn Thâm ôm eo tôi từ phía sau, mỉm cười:
“Quà tôi nhận được rồi. Sau này đến ngày cậu cưới, vợ chồng tôi cũng sẽ chuẩn bị món quà thật hậu hĩnh cho cậu.”
Khuôn mặt Chu Tự cứng lại, biết rõ tất cả đều là hậu quả do chính mình tạo ra.
Hôn lễ chính thức bắt đầu. Bố tôi đích thân dắt tay tôi trao cho Chu Nghiễn Thâm.
“Bố chỉ có một cô con gái bảo bối này, mong con sau này sẽ yêu thương, chăm sóc nó cả đời.”
“Bố yên tâm, con sẽ làm được.”
Trên hàng ghế khách mời, mắt Chu Tự đỏ hoe.
Ở cạnh đó, Cận Phóng nhìn anh ta một cái:
“Anh tự làm khổ mình làm gì? Tận mắt nhìn người mình yêu gả cho người khác, cái vị đắng này chẳng dễ nuốt đâu. Hay là mình về trước đi?”
Chu Tự lắc đầu:
“Không đi. Lỡ như Noãn Noãn đổi ý, tôi còn kịp đưa cô ấy đi ngay.”
Cận Phóng nghẹn lời. Chu Nghiễn Thâm yêu Giang Noãn như vậy, đám cưới hôm nay, ai cũng biết chắc chắn sẽ không có chuyện ngoài ý muốn.
Hôn lễ kết thúc, Chu Tự nhắm mắt cam chịu.
Về tới phòng tân hôn, Chu Nghiễn Thâm giúp tôi cởi váy cưới.
Chúng tôi bàn nhau sẽ đi Florence hưởng tuần trăng mật.
Sáng sớm hôm sau, chúng tôi đã khởi hành.
Chuyến bay kéo dài hơn chục tiếng, mà tôi vừa lên máy bay đã ngủ vùi.
Cảnh sắc Florence đẹp như bức tranh sơn dầu bị thời gian nhuộm màu.
Chúng tôi leo lên từng bậc đá của đồi Fiesole, cuối cùng cũng tới được quảng trường Michelangelo lúc hoàng hôn.
Tôi và Chu Nghiễn Thâm tay trong tay, dạo bước dưới tiếng chuông vang vọng.
—— Toàn văn hoàn ——