Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
15.
Sau khi lấy được đơn ly hôn, tôi và Chu Nghiễn Thâm bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.
Chuyện này lập tức gây nên sóng gió không nhỏ trong giới thượng lưu.
“Buồn cười thật đấy, nhà họ Chu nghĩ gì vậy, một người phụ nữ mà lần lượt gả cho hai anh em ruột.”
“Nghe nói Giang Noãn mang thai rồi, đứa bé trong bụng là của Chu Tự hay Chu Nghiễn Thâm vậy?”
“Chắc chắn là của Chu Nghiễn Thâm chứ còn gì nữa, nếu không thì Chu Tự việc gì phải ly hôn, chẳng phải bị chính anh ruột đội nón xanh cho sao?”
Dù đi đến đâu, mẹ Chu cũng đều nghe được những lời bàn tán như vậy.
Bà ta tức mà không có chỗ xả, bèn chạy tới tìm tôi.
“Con lập tức cắt đứt với người phụ nữ này đi, nếu không thì sau này đừng gọi ta là mẹ nữa!”
Giọng Chu Nghiễn Thâm trở nên lạnh lùng:
“Con và Noãn Noãn đã quyết định tổ chức hôn lễ vào mùng tám tháng sau. Nếu mẹ muốn tham dự thì tới, không thì thôi. Không ai có thể ngăn cản con cưới cô ấy đâu.”
“Được lắm, vậy sau này cứ coi như ta không có đứa con trai như con nữa!”
Chuyện Chu Nghiễn Thâm cắt đứt quan hệ với nhà họ Chu nhanh chóng được lan truyền trong giới.
May mà từ sớm anh ấy đã tự lập gây dựng sự nghiệp, nên chuyện này với anh ấy chẳng ảnh hưởng gì, ngược lại, nhà họ Chu lúc này lại rối loạn như canh hẹ.
Từ sau khi ly hôn, Chu Tự tự nhốt mình trong quán bar không chịu ra ngoài.
Con trai út vừa ly hôn, con trai lớn lại đoạn tuyệt quan hệ, việc này khiến bố Chu buộc phải tự mình đứng ra dàn xếp cục diện.
16.
Trên đường tới công ty, đột nhiên Lâm Thư Vũ lao ra chắn trước đầu xe tôi.
Tôi vội mở cửa xuống xe, tim vẫn còn đập thình thịch vì suýt chút nữa đâm vào người khác.
“Chị giấu tổng giám đốc Chu ở đâu rồi?”
“Tổng giám đốc Chu to xác thế, tôi giấu được anh ta vào đâu chứ? Cô muốn tìm anh ta thì gọi điện đi!”
“Tất cả là tại chị! Ban đầu tôi đã có thể gả vào nhà họ Chu làm mợ Cả, nhưng chính chị đã hủy hoại tất cả của tôi!”
Tôi lạnh nhạt đáp:
“Thật ra trong lòng cô cũng rõ, Chu Tự chỉ chơi bời với cô thôi, chưa bao giờ có ý định cưới cô cả.”
Lâm Thư Vũ vẫn cố chấp tự lừa mình dối người:
“Anh ấy đối xử với tôi khác hẳn mấy người phụ nữ kia! Du thuyền anh ấy mua cũng đặt tên tôi, chỉ cần lên du thuyền là có thể nhớ tới tôi.”
Tôi cười khẩy:
“Trước cô còn có một vũ công. Chu Tự từng rất thích cô ta. Cô ta đòi đeo nhẫn đôi, Chu Tự liền mua ngay một cặp. Nhưng sau đó cô ta tham lam, muốn mượn con leo lên thành chính thất, Chu Tự biết ý đồ đó thì lập tức cắt đứt, không dây dưa thêm chút nào.”
Lâm Thư Vũ khóc lóc như hoa lê trong mưa, định nói thêm gì đó.
Đúng lúc ấy, cô ta đột nhiên kinh hãi nhìn ra sau lưng tôi.
Tôi quay đầu nhìn theo ánh mắt cô ta.
Là một đám đàn ông xăm trổ hầm hố đang tiến lại gần.
Lâm Thư Vũ như vớ được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, níu chặt lấy tay áo tôi:
“Chị giúp tôi gọi cho tổng giám đốc Chu một cuộc đi! Tôi hứa sẽ ngoan ngoãn rời khỏi thủ đô, vĩnh viễn không xuất hiện trước mặt anh ấy nữa. Chị bảo anh ấy đừng nhắm vào tôi nữa.”
Chưa kịp để tôi phản ứng, nhóm người kia đã áp sát lại gần, giọng điệu hằm hằm:
“Cô em, cô có quan hệ gì với con nhỏ lúc nãy vậy? Nó nợ bọn anh tiền, nhưng xem ra cô em cũng không thiếu tiền, hay là thay nó trả đi?”
Tôi cau mày:
“Cút đi!”
Tôi giơ tay ra hiệu cho bảo vệ tới.
Đám người kia lập tức bỏ chạy.
“Anh cả, tôi nhận ra cô ta rồi, là tổng giám đốc Giang thị đấy! Thủ đoạn của cô ta còn ác hơn đàn ông, cầu trời đừng để cô ta thù dai, nếu không công ty cho vay của bọn mình e là thành KPI của bộ phận pháp chế Giang thị mất.”