Một Ngày Nọ, Chúng Tôi Vô Tình Gặp Lại - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

7


Sau khi về, mẹ tôi hỏi trong nhóm chat gia đình xem buổi xem mắt thế nào.


Em gái tôi đột nhiên nhảy vào: [Á, chị con đi xem mắt á?]


[Chị ơi chị ơi, sao thế? Sao chị lại đi xem mắt?]


Mẹ tôi: [Con đừng có chen vào, mẹ đang hỏi chị con.]


Tôi nhìn điện thoại, bỗng nghĩ đến câu nói của Phong Trình trước khi đi.


"Đối phương có lẽ không hài lòng với tôi lắm", trong lòng tôi bỗng cảm thấy thật khó chịu.


Năm đó khi chia tay, anh ở tận nước Anh xa xôi, giọng nghẹn ngào qua điện thoại hỏi tôi: "Em không hài lòng với anh ở điểm nào?"


Lúc đó tôi đã quyết tâm chia tay nên nói với anh: "Em không có gì không hài lòng về anh, chỉ là em không còn yêu anh nữa."


Cuộc điện thoại đó là lần liên lạc cuối cùng của chúng tôi.


Tôi trả lời mẹ trong nhóm: [Không hợp lắm ạ, tạm thời con không muốn xem mắt nữa đâu.]


Tôi đã phụ lòng Phong Trình một lần rồi, không muốn có lần thứ hai.


Ngày hôm sau, tôi bắt đầu tìm việc trên mạng.


Vì không muốn làm việc giờ hành chính, theo một guồng quay nhàm chán, nên tôi quyết định tìm một công việc gia sư.


Tôi nói chuyện này với em gái, nó bảo sẽ giúp tôi quảng cáo ngay.


Chưa đầy hai ngày, nó đã giới thiệu cho tôi một phụ huynh.


"Nữ chủ nhà đó rất giàu, là người nước ngoài, nhưng đứa bé không được ngoan lắm, chính xác là một 'ma vương tái thế', đã làm cho bốn năm gia sư phải tức điên lên rồi bỏ đi."


"Nhưng chị ơi, nếu chị trị được nó thì chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền, còn hơn cả việc chị làm phiên dịch nữa!"


Nghe em gái dùng từ "ma vương" để hình dung đứa trẻ, trong đầu tôi hiện lên một cảnh tượng, một cậu nhóc ba bốn tuổi cầm Hỏa Tiêm Thương đuổi giết tôi.


Tôi dở khóc dở cười: "Ma vương, có đến mức khoa trương vậy không?"


Biết em gái có thói quen miêu tả phóng đại, nên tôi cũng thấy hứng thú và nhận lời phỏng vấn.


Cầm địa chỉ nó đưa, ngày hôm sau tôi đến một khu chung cư cao cấp.


Điều bất ngờ là nơi này rất gần trường đại học của em gái tôi.


Tôi bấm chuông cửa.


Cửa mở ra, tôi nhìn thấy mặt của chủ nhà.


Não tôi lập tức treo máy.


8


Phong Trình đầu tiên là sững người, sau đó liếc tôi một cái, giọng bình thản: "Vào đi."


Tôi đầy nghi hoặc bước vào, từ trong nhà đi ra một cô gái tóc vàng xinh đẹp, dáng người cao ráo, tay dắt một cậu bé con lai.


Trong đầu tôi lập tức hiện lên bốn chữ "một nhà ba người".


Cô gái tóc vàng buông tay cậu bé tóc xoăn ra, nhiệt tình mời tôi vào: "Cô Hứa Thư Ý, xin chào, mời vào."


Cô ấy lại có thể nói tiếng Trung.


Tôi ngạc nhiên một lúc rồi mới đáp lại: "Chào cô Nina."


Cô gái tóc vàng kéo tôi đến ghế sofa: "Cứ gọi tôi là Nina là được rồi~ Cô đúng giờ thật đấy, tôi là mẹ của Leo."


"Leo, lại đây chào cô giáo đi con." Nina quay đầu gọi con trai.


Nhưng cậu bé lại trốn trong phòng không chịu ra, Nina nhìn Phong Trình cầu cứu: "Feng, phiền anh rồi."


Tôi ngẩn người một chút mới nhận ra cô ấy đang gọi Phong Trình.


Một chữ "Feng", nghe thật thân mật.


Một nơi nào đó trong lòng tôi bỗng nhói lên một chút chua xót.


Phong Trình đi đến bên Leo ngồi xổm xuống, không biết đã nói gì với cậu bé mà Leo ngoan ngoãn đi ra.


"Chào cô ạ."


Tôi mỉm cười đáp lại: "Chào con, Leo."


Sau đó Nina nói chuyện với tôi một lúc bằng tiếng Anh, nói chuyện xong cô ấy quyết định nhận tôi làm gia sư tiếng Anh cho con trai mình.


Tôi thực sự không hiểu: "Tại sao cô không tự dạy cháu?"


Nina cười khổ: "Vì tôi không giống một cô giáo, trước mặt nó tôi chỉ là một người mẹ thôi."


Tôi lập tức hiểu ra. Nina đột nhiên nhớ ra điều gì đó, quay lại giới thiệu Phong Trình với tôi: "À phải rồi, đây là bạn tôi, Phong Trình, cũng là cha đỡ đầu của Leo."


Tôi cảm thấy lượng thông tin trong đầu mình quá tải, đột nhiên buột miệng hỏi: "Vậy cha ruột của cháu đâu?"


Nina sững người.


Nhận ra mình đã thất lễ, tôi vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, tôi không nên hỏi chuyện riêng của cô... Xin lỗi..."


Nina mỉm cười: "Không sao, tôi và ba của Leo đã ly hôn rồi, anh ấy là người Trung Quốc."


Tôi kinh ngạc nhìn Nina, không ngờ cô ấy trông trẻ như vậy mà đã là một bà mẹ đơn thân.


Nina nói: "Tôi, chồng cũ và Feng quen nhau trong một bữa tiệc ở trường, họ là bạn bè."


Hóa ra là vậy.


Chẳng trách họ lại thân thiết như thế.


9


Tôi tưởng sau khi phỏng vấn xong là có thể chờ đến buổi học chính thức.


Không ngờ Nina lại rất nhiệt tình, nằng nặc giữ tôi lại ăn cơm.


Tôi ngại từ chối nên đành đồng ý.


Nina vào bếp nấu ăn, Phong Trình chơi với Leo, còn tôi ngồi ở phòng khách có chút lúng túng.


Để xua tan sự ngượng ngùng, tôi lấy điện thoại ra chơi Candy Crush.


Lúc này, Leo cầm một chiếc ô tô đồ chơi đi tới: "Cô ơi, cô có biết chơi cái này không?"


Tôi đặt điện thoại xuống, nhận lấy chiếc ô tô: "Cái này à, cô hơi ngốc một chút, Leo thông minh như vậy, có thể dạy cô được không?"


Leo nghe tôi khen, cái đuôi nhỏ như vểnh lên trời, ra dáng ông cụ non dạy tôi cách chơi.


Cậu bé nói giọng non nớt nhưng logic lại rất rõ ràng.


Ban đầu, tôi hỏi bằng tiếng Anh, cậu bé trả lời bằng tiếng Trung.


Sau đó có lẽ cảm thấy giao tiếp hơi khó khăn, cậu bé bắt đầu nói tiếng Anh.


Rất nhanh, tôi và Leo đã trở nên thân thiết.


Bên tai bỗng vang lên một giọng nói: "Em rất thích trẻ con à?"


Tôi ngẩn người, theo phản xạ trả lời: "Thích con nhà người ta thôi ạ."


Giọng Phong Trình nhàn nhạt: "Con mình sinh ra thì không thích sao?"


Nghe câu này, tôi cau mày.


Tôi ngẩng đầu lườm anh: "Anh có ý gì?"


Phong Trình nhìn tôi chằm chằm, khóe môi nhếch lên một đường cong: "Không có gì."


Nhưng tôi vẫn bị chọc cho tức, bèn nói một cách bực bội: "Xem ra anh thích lắm, thích đến mức làm cha đỡ đầu cho người ta luôn."


Phong Trình không nói gì thêm, quay người đi vào bếp.


Không lâu sau, Nina gọi chúng tôi: "Ăn cơm thôi!"


Tôi dắt Leo đi về phía phòng ăn, kéo chiếc ghế đối diện Nina rồi ngồi xuống.


Phong Trình bày đĩa xong cũng ngồi xuống, ngay vị trí bên cạnh tôi.


Tôi bất giác nắm chặt ghế, giữ một khoảng cách với anh.


Bữa ăn Nina chuẩn bị là kiểu "cơm Tây" điển hình, không khó ăn nhưng cũng chẳng ngon đến mức nào.


Đặc biệt là miếng bít tết tái vừa, vẫn còn thấy cả thịt đỏ.


Tôi lóng ngóng cắt miếng bít tết, bị Leo nhìn thấy, cậu bé bỗng phì cười: "Cô ơi, bít tết cô cắt xấu quá."


Nina lập tức nhìn Leo, nghiêm mặt nói: "Leo, không được vô lễ như vậy, mau xin lỗi cô Hứa đi con."


Leo rụt cổ lại, xin lỗi tôi rồi ngoan ngoãn ăn cơm.


Tôi cũng có chút ngượng ngùng, đang định ăn hết những miếng bít tết "xấu xí" này.


Phong Trình đột nhiên đưa tay lấy đĩa của tôi đi, đổi cho tôi đĩa bít tết đã được anh cắt đẹp đẽ và đều tăm tắp.


"Ăn đi."


Giọng Phong Trình nhàn nhạt, anh cúi đầu tiếp tục ăn.


Giây tiếp theo, tôi thấy Nina chuyển ánh mắt sang tôi.


Vẻ mặt đang nghi hoặc bỗng chốc biến thành kinh ngạc và phấn khích.


"Hóa ra hai người quen nhau à."


10


Tôi đứng hình, cố dùng nụ cười để che giấu sự lúng túng.


Nina lại đột nhiên kêu lên: "Chị là Tiểu Bách Hợp?"


"Chị là bạn gái của Feng, đúng không!"


Mặt tôi đỏ bừng, vội vàng giải thích: "Là bạn gái cũ."


Nói xong tôi không nhịn được liếc sang Phong Trình bên cạnh.


Anh khẽ lên tiếng: "Nina, ăn cơm đi."


Nhưng Nina không chịu bỏ qua, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa chúng tôi.


"Chẳng trách anh cứ độc thân mãi, hóa ra là vì Tiểu Bách Hợp."


"Tiểu Bách Hợp, năm đó hai người tại sao lại chia tay vậy?"


Nina cứ một tiếng "Tiểu Bách Hợp", hai tiếng "Tiểu Bách Hợp" gọi làm tim tôi run lên.


Đó là biệt danh từ hồi tôi và Phong Trình chơi một trò chơi, dùng các đồ vật khác nhau để miêu tả đối phương.


Khi nói đến hoa tươi, anh nói tôi là hoa bách hợp.


Rất thơm nhưng lại có độc.


Sau này mỗi lần để lại lời nhắn, anh đều thêm biệt danh "Tiểu Bách Hợp" sau tên tôi, đó là bí mật và sự lãng mạn chỉ thuộc về chúng tôi.


Tôi không ngờ một cô gái nước ngoài lại tò mò và thẳng thắn đến vậy.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo