Mười Năm Sau, Tôi Lại Đứng Trước Anh - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

12

Nhưng không ai có thể ngờ được rằng người đang co người ngồi trong buồng thang thoát hiểm, dưới ánh đèn trắng lạnh, lại chính là Tần Cận Nam.

Anh ta mặc sơ mi đen và quần tây cùng màu, vai rộng lưng thẳng.

Thế mà lại đang ở trong một trạng thái yếu đuối hiếm có.

Khi tôi đẩy cửa vào, anh đã cảnh giác quay đầu lại.

Trán anh lấm tấm mồ hôi do cơn đau dữ dội, nhưng trong ánh mắt nhìn tôi lại toàn là lạnh lẽo và đề phòng.

Tôi giống như đã vô tình bắt gặp một điều không nên thấy.

Chân tôi đứng sững lại ngay tại chỗ, nhưng dưới ánh mắt như băng của anh, tôi đành cứng miệng nói: “Anh có cần tôi gọi bác sĩ không?”

Tần Cận Nam vẫn lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm, không nói lời nào.

Tôi đành phải đưa tay lên, chỉnh lại chiếc khẩu trang trắng trên mặt.

Vì những vết sẹo trên mặt, để tránh dọa khách hàng và trẻ con, bình thường tôi đều đeo khẩu trang để che mặt khi ra ngoài

Ánh mắt anh ta có một loại áp lực rất nặng nề.

Tôi gần như đã định quay người rời đi, nhưng nhìn thấy trán anh nổi gân xanh vì đau, nhìn thấy đôi môi tái nhợt mím chặt ấy, bỗng nhiên có một cảm giác thương xót khó hiểu bỗng dâng lên trong lòng tôi.

Cuối cùng, tôi vẫn bước lên một bước, lấy từ trong túi ra mấy viên thuốc giảm đau.

Lúc bị thương trước đây, tôi không có tiền đến bệnh viện khám tử tế.

Mỗi khi đau đến không chịu nổi, tôi chỉ còn cách nhai thuốc giảm đau để cầm cự.

Vậy mà mấy viên thuốc này, giờ lại có ích vào lúc này.

13.

Dưới ánh nhìn chằm chằm của Tần Cận Nam, tôi đặt một viên thuốc cạnh anh.

Khi quay người định rời đi, tôi hoàn toàn không kịp đề phòng, cổ tay đã bị anh bất ngờ nắm chặt, lòng bàn tay anh lạnh đến rợn người.

Tôi đành cúi mắt nhìn xuống.

Khoảng cách giữa hai chúng tôi rất gần.

Ánh mắt đối diện, thẳng thắn.

“Cô là ai?” Cuối anh ta cùng cũng cất giọng khàn khàn hỏi.

Ánh đèn trong cầu thang không đủ sáng, nhưng tôi vẫn nhìn thấy trong đôi mắt đen sâu thẳm kia, hình như có một tia ánh sáng mờ nhạt lướt qua rồi biến mất.

Anh hành động rất nhanh, không cho tôi cơ hội phản ứng, một tay đã kéo khẩu trang tôi đang đeo xuống.

Đôi mắt Tần Cận Nam đen kịt, phản chiếu rõ vết sẹo nổi bật trên gương mặt tôi.

Khoảng cách quá gần, nên tôi thấy rõ ánh mắt anh, khẽ run rẩy.

Gương mặt này của tôi, quả nhiên là… đáng sợ.

Tôi đưa tay đeo khẩu trang trở lại.

Đúng lúc đó, tôi thấy từ lòng bàn tay vừa buông lỏng của anh, rơi ra một sợi dây chuyền bạc.

Là vật anh vẫn siết chặt trong tay từ nãy.

Mặt dây là một chiếc đồng hồ nhỏ bằng bạc. Ở chính giữa mặt đồng hồ mơ hồ hiện lên khuôn mặt một cô gái đang mỉm cười.

Tôi lập tức dời ánh mắt đi, không nhìn thêm nữa.

Để lại viên thuốc, tôi xoay người rời đi.

Lần này, Tần Cận Nam không ngăn cản tôi nữa.

Trước khi đi, tôi quay đầu nhìn lại lần cuối.

Tần Cận Nam vẫn ngồi nguyên tại chỗ, vẫn mặc bộ âu phục đen lạnh lùng.

Nhưng dáng vẻ lại vô cùng sa sút

14.

Những dòng chữ trắng ấy lại bắt đầu “chỉ trích” tôi, họ mắng tôi ngu ngốc, bảo tôi không biết điều.

【Tôi cạn lời rồi…】

【Cô ta đúng là người công lược vô dụng nhất mà tôi từng thấy.】

【Vừa rồi gặp được vận may hiếm có như thế, vậy mà cũng không biết nắm lấy ư?】

【Cô ta cứ thế bỏ đi à?】

【Chẳng lẽ không nên ở lại, an ủi, quan tâm đến phản diện một chút sao?】

【Khó khăn lắm mới gặp được, lại còn là tình huống chỉ có hai người, vậy mà cô ta cứ thế đi?】

【Rốt cuộc cô ta đang làm cái gì vậy?】

Có những dòng chữ còn quá đáng hơn, ra sức đổ dầu vào lửa.

Bọn họ cho rằng tôi nên mạnh bạo hơn, lao vào lòng Tần Cận Nam, dùng mọi thủ đoạn tệ hại nhất để quyến rũ anh ta.

Dù sao thì, với tôi, con đường trước mắt cũng chỉ toàn là chết chóc.

Dù sao thì, người như tôi cũng chẳng thể nào hoàn thành nhiệm vụ thu phục.

Họ chỉ mong tôi chọc giận Tần Cận Nam sớm một chút, để nhận lấy cái kết bi thảm cho xong.

Họ không muốn tiếp tục nhìn thấy một “người công lược” như tôi nữa.

Tôi chết rồi, tự nhiên sẽ có một người mới có năng lực hơn đến thay thế.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo