NGƯỜI ẤY LÀ TIA NẮNG NHỎ CỦA TỚ - Chương 3 - NGƯỜI BẠN MỚI CỦA GIANG MẪN

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Lên cấp 2, Giang Mẫn nhập học tại trường THCS Trần Phú, một ngôi trường mới toanh mà Tô Bạch lại học trường bên cạnh. Ngày đầu đến lớp, Giang Mẫn hồi hộp cực độ, vì đây là lần đầu tiên cô bé không có Tô Bạch bên cạnh.

Lớp mới  khá đông, ai cũng quen mặt nhau từ hồi tiểu học, chỉ có Giang Mẫn là “gương mặt mới”. Cô bé hơi ngại ngùng, lặng lẽ ngồi xuống bàn cuối gần cửa sổ.

Chưa kịp ổn định thì… một cú va đập mạnh xảy ra.

“Rầm!!”

Một cậu con trai phóng vào lớp, tay ôm quả bóng rổ, đập trúng vào đầu  của Giang Mẫn .

“Ê!! Bạn làm gì vậy!”

Cô nhóc đau đớn đứng dậy,mặt cau có

Cậu nhóc kia quay lại, tóc mái lòa xòa, nheo mắt nhìn cô bé:

“Xin lỗi nha, đang vội! làm cậu đau mất rồi .”

Giang mẫn nhẹ nhàng đáp không có gì lần sau chú ý nhé

Cố nhiên gãi đầu rồi đáp lại :

“Chào cậu nhé , tớ là Cố Nhiên.”

Rồi chạy biến ra ngoài. 

Giang Mẫn ngớ người “Ủa cái gì vậy trời?!”

Tưởng đâu chuyện chỉ có vậy. Ai ngờ chiều hôm đó, cậu bạn tên Cố Nhiên  ấy lại ngồi ngay bàn bên cạnh cô. Và đúng kiểu oan gia ngõ hẹp, hai đứa suốt ngày cà khịa nhau.

“Ê, đừng tựa vào bàn tao chứ!”

“Kệ tui, bàn lớp ai ngồi chẳng được.”

Nếu hỏi ai là cặp đôi ồn ào nhất lớp , thì 100% học sinh sẽ chỉ ngay vào Cố nhiên  và Giang Mẫn.

Trong lớp thì suốt ngày chí chóe:

“Ê Cố nhiên , làm bài đi chứ ngồi đó vẽ bậy hoài!”

“Kệ tớ, bài Toán này có gì đâu mà phải căng.”

Giang Mẫn tức tối ném cục gôm vào đầu CỐ nhiên , mà cố nhiên  thì cứ mặt dày nhặt lên, vẽ tiếp. Đến khi cô giáo nhìn xuống thì hai đứa lại lườm nhau rồi cười hì hì.

Có lần Giang Mẫn giành mất cây kem Cố Nhiên vừa mua, cậu nhóc tức quá, đuổi theo:

“Mẫn! Trả kem đây!”

“Cho  chừa cái tội cười cốc đầu  tao hồi sáng!”

Ngoài đời thì càng tấu hài hơn.

Đi ăn bánh tráng trộn, hai đứa cãi nhau vụ ai trả tiền. Cố nhiên  giả bộ nhường nhưng rồi nhét tiền vô túi Giang Mẫn, còn cô bé thì đe dọa:

“Đừng có bày trò, mai tao méc mẹ mày là mày léng phéng với nhỏ vy vy đó nghe chưa!”

“Chời… oan quá trời luôn á!”

Trên sân bóng rổ thì hai đứa cũng chẳng chịu thua.

Giang Mẫn là kiểu mê hóng trai đẹp chơi bóng, nhưng lại chọc quê cậu bạn cùng bàn :

“Ủa, tưởng anh Cố ném rổ siêu lắm mà? Sao hụt vậy ta~”

hứ ! Khinh thường ai vậy trời .Đứng đó coi tao ném lại cho mà xem!”
Vậy là Cố Nhiên hăng máu ném… hụt tiếp. Cả sân cười bể bụng, mà Giang Mẫn thì khoái chí vỗ tay rần rần.

Cứ vậy mà hai đứa trở thành đôi bạn thân không ai tách nổi.

Cố Nhiên  là kiểu con trai hơi láu cá nhưng rất tốt bụng, học dở môn Văn mà lại giỏi Toán, ngược hẳn với Giang Mẫn. Mỗi lần bị thầy cô gọi bài, Giang Mẫn nhắc bài cho Nhất Nhi, còn Nhất Nhi lại giúp cô bé giải Toán.

Dần dần, Giang Mẫn cũng không còn ngại ngùng khi không có Tô Bạch bên cạnh nữa. Cô bé nhận ra trong đời mình không chỉ có mỗi anh Bạch, mà còn có thể có thêm những người bạn mới, những người sẵn sàng chia sẻ vui buồn cùng mình.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo