Người Tình Của Bạn Trai Sinh Non, Anh Ta Gọi Tôi Tới Đỡ Đẻ - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

11.

Bạn bè của Phó Tư Niên phát hiện bị tôi chặn hết, ai nấy đều nhìn anh ta, muốn xem anh ta sẽ phản ứng thế nào.

Thẩm Nguyệt sau khi ở cữ xong, đã quay lại tiệc rượu cùng họ.

Cô ta rót rượu, nhẹ nhàng mỉm cười, khuyên nhủ:

“Cô Phương có thai rồi, anh vẫn nên dỗ dành cô ấy đi. Cô ấy chỉ muốn dùng đứa bé để buộc anh nhún nhường một chút. Nhún một cái cũng chẳng sao, coi như là vì đứa con.”

Sắc mặt Phó Tư Niên lập tức tối sầm lại.

Thật ra, khi biết Phương Ngọc mang thai, anh ta rất vui.

Anh ta nghĩ, chỉ cần gửi một tấm ảnh, Phương Ngọc sẽ ngoan ngoãn quay về.

Nhưng lời của Thẩm Nguyệt lại khiến anh ta cảm thấy — Phương Ngọc muốn dùng đứa trẻ để kiểm soát anh ta sao?

Không thể nào!

Anh ta — Phó Tư Niên — chưa bao giờ cúi đầu trước phụ nữ.

Phương Ngọc trong mắt anh ta chẳng qua chỉ là một “bình hoa di động”, sao có thể so với Thẩm Nguyệt hữu dụng như thế được?

“Thẩm Nguyệt nói đúng đó, anh cứ nhún một chút đi.”

Mấy người bạn cũng phụ họa theo.

Phó Tư Niên lại thờ ơ nói:

“Cô ta mang thai con tôi, cùng lắm là ra ngoài chơi nửa năm, rồi cũng sẽ quay lại tìm tôi xin tiền thôi.”

Nếu Phương Ngọc biết điều, trước khi sinh con, quay về bên anh ta, anh ta sẽ cưng chiều cô, cùng cô nuôi con.

Nhưng nếu không hối cải…

Anh ta sẽ không ngần ngại lạnh nhạt với cô.

12.

Tôi dứt khoát vứt sim điện thoại khiến Hứa Linh An ngẩn người.

Anh ấy nhìn tôi đầy vẻ uất ức, nhẹ giọng nói:

“Tiểu Ngọc, anh ta cũng chỉ là một gã đàn ông trung niên bị em đá, dựa vào đâu mà dám lớn tiếng với em chứ?”

Phó Lạc Lạc đang hóng chuyện ở tầng hai nghe xong liền bật cười thành tiếng.

Tôi cũng không nhịn được — có người dám mắng Phó Tư Niên như vậy, đúng là hả hê.

Hứa Linh An nâng mặt tôi lên, trán kề trán, giọng anh ấy mềm mại mà quyến luyến:

“Anh đâu có giống mấy ông già kia. Nhìn thấy khuôn mặt của Tiểu Ngọc, tim anh đập thình thịch, không nỡ nói nặng dù chỉ lời.”

Vừa nói, anh ấy vừa đặt tay tôi lên ngực mình.

Cảm nhận được nhịp tim anh ấy, mặt tôi bắt đầu nóng lên:

“Hứa Linh An, không được dùng mỹ nam kế!”

Hứa Linh An tỏ vẻ vô tội:

“Tiểu Ngọc, anh thật sự không có mà.”

“Rồi rồi rồi, anh không có… Ưm…”

Tôi đang định nói tiếp, thì bụng đột nhiên đau dữ dội.

“Hứa Linh An, em đau bụng…”

“Đừng sợ, anh đưa em đến bệnh viện ngay!”

Hứa Linh An không do dự chút nào, bế thốc tôi lên rồi lao thẳng ra ngoài.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo