Phản diện tự kỷ bị buộc phải làm với tôi mỗi ngày - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1.

 

Ngày nhặt được Giang Quý Tinh.

 

Tôi chỉ biết anh là nam chính.

 

Con cưng của trời, đẹp trai không thể tả.

 

Chỉ tiếc, anh phá sản rồi.

 

Chỉ có thể bị tôi nuôi nhốt trong biệt thự riêng.

 

Chưa hết, anh còn bị tự kỷ.

 

Ban ngày không ra khỏi cửa lớn, cũng chẳng bước qua cửa nhỏ.

 

Buổi tối ôm gối ngồi dưới đất, âm thầm rơi nước mắt.

 

Thật sự khiến người ta thương xót.

 

Tôi muốn anh lấy lại tinh thần, đưa ra giấy đăng ký kết hôn.

 

Anh đờ đẫn nhìn tôi, không nói một lời.

 

Tôi ngượng ngùng gãi mũi.

 

Tuy giấy đăng ký này là hệ thống cấp cho.

 

Nhưng đứng ở góc nhìn của Giang Quý Tinh , tôi chẳng khác nào nhân lúc anh uống say rồi lừa đi đăng ký.

 

Chắc chắn anh rất ghét tôi.

 

2.

 

Đêm khuya, Giang Quý Tinh như thường lệ đi ngủ ở phòng khách.

 

Nghe tiếng nước ào ào trong phòng tắm, lòng tôi có chút xao động.

 

Tuy bây giờ anh tự kỷ.

 

Nhưng dáng người thì đúng là không thể chê.

 

Da mỏng, vai rộng eo thon, thân hình tam giác ngược, yết hầu nổi bật, mông cong cơ ngực to.

 

Ai nhìn cũng phải chảy nước miếng.

 

Nhưng vì bệnh của anh, anh chẳng thèm để ý đến tôi.

 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc ở trên giường anh cũng lạnh nhạt vậy sao?

 

Lạnh mặt mà làm chuyện đó, tôi lại có chút mong đợi.

 

Tôi thay váy ngủ mát mẻ nhất, xông vào phòng tắm của anh.

 

Hơi nước mù mịt, Giang Quý Tinh  đưa tay vuốt tóc ướt bám trên trán.

 

Trong lúc ấy, thân hình tam giác ngược lộ ra rõ ràng.

 

Nước chảy dọc theo sống lưng săn chắc, trượt qua eo lõm tuyệt đẹp, cuối cùng lướt qua bờ mông căng tròn như trái đào.

 

Nghe thấy tiếng động, Giang Quý Tinh quay phắt lại.

 

Đôi mắt đã lâu không có cảm xúc của anh ánh lên vẻ kinh ngạc, rồi dần hiện lên giận dữ.

 

Anh kéo khăn tắm che chân.

 

“Cô vào đây làm gì?”

 

Tôi dịu giọng:

 

“Chồng à, em lo cho anh mà, sao anh tắm lâu thế?”

 

Vừa nói, tôi vừa tiến lại gần anh.

 

Hơi nước làm váy ngủ mỏng ướt sũng, vải ren dính sát vào da thịt.

 

Lộ rõ thân hình lấp ló dưới lớp vải.

 

Giang Quý Tinh nuốt nước bọt, tai đỏ bừng quay mặt đi.

 

Đôi mắt anh ánh lên sự hoảng hốt.

 

Anh cắn môi không nói gì.

 

Giống như con mồi bị kinh sợ, bị tôi từng bước dồn vào góc tường.

 

Tôi giả vờ không hiểu ánh mắt lúng túng đó.

 

Nhấc chân cọ vào anh.

 

“Chồng ơi, cần em giúp không? Sao anh tắm lâu vậy?

 

“À đúng rồi, nhắc đến ‘lâu’, chồng à, anh…”

 

Tôi bất ngờ kéo phăng khăn tắm của anh.

 

Giang Quý Tinh trợn to mắt, không còn đường lui.

 

Tôi liếc qua một cái, cười nhạo:

 

“Anh tự kỷ rồi mà chỗ đó vẫn khỏe thế, đáng sợ thật đấy~”

 

“Cô—”

 

Bị tôi chạm vào, Giang Quý Tinh nhẫn nhịn nhưng không thốt ra lời.

 

Cổ nổi gân xanh, có cảm giác cả người anh sắp nổ tung.

 

Tôi vòng tay qua cổ kéo anh xuống hôn.

 

Nếu còn không nói gì, vậy thì hôn luôn cho rồi.

 

Dưới sự tấn công mãnh liệt của tôi, mắt Giang Quý Tinh đỏ ửng, hoàn toàn sụp đổ.

 

Tôi tựa trán vào kính phòng tắm, tay vòng ra sau kéo lấy người đàn ông đang ra sức lao lực phía sau.

 

Eo lại bị siết chặt hơn.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo