Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6
Tôi không ngờ, Giang Quý Tinh còn giấu chiêu cuối.
Anh đặc biệt mua một sợi dây ngực, đeo dưới áo sơ mi.
Đã thế còn đặc biệt thuần khiết, ấp a ấp úng đến mức nói cũng ngại.
Đôi mắt ẩn sau mái tóc kia cực kỳ câu người.
Ngón tay tôi luồn vào tóc anh, để lộ vầng trán cao đầy thu hút.
“Giang Quý Tinh, có thời gian thì cắt tóc ngắn một chút đi.”
Anh liếm đi giọt nước đọng bên môi.
“Nó, nó đâm vào em à?”
“Không phải,” Tôi nói rất chân thành, “Chỉ là em thấy mắt anh rất đẹp, nên nên để lộ ra.”
Suốt ngày cứ âm u thế này, anh không tự kỷ thì ai tự kỷ?
Giang Quý Tinh như chú chó nhỏ, ánh mắt sáng lên trong giây lát.
Ngay sau đó, tai anh đỏ ửng, rồi lan nhanh ra má, cuối cùng cổ cũng đỏ luôn.
Anh có phần lúng túng, căng thẳng nói: “Xin lỗi, anh không kiểm soát được.”
Giang Quý Tinh vừa xấu hổ vừa hối hận.
Anh kéo tóc mái khỏi tay tôi, dùng tóc che mắt lại.
Trong lòng tôi bàng hoàng tột độ.
Khen một câu mà chịu không nổi sao?
…
Sáng sớm, tôi tắm xong trong phòng tắm, tinh thần sảng khoái.
Giang Quý Tinh vẫn còn ngủ say.
Không muốn làm phiền anh, tôi ra phòng khách ăn sáng.
Hệ thống xuất hiện đúng lúc này.
[Hai người lại bình bịch bình bịch nữa à?!]
Cái này, chẳng phải quá rõ ràng rồi à?
[Không phải tôi nói chứ, sao cô còn chưa chạy?]
“Tôi bị bắt về rồi còn gì, hơn nữa, tôi cảm giác anh ấy thật lòng thích tôi.”
[Cô biết cái gì chứ!]
Hệ thống bắt đầu bực bội.
[Giang Quý Tinh là phản diện lớn trong tương lai, có dục vọng chiếm hữu bất thường, đó là lý do sau này anh ta cứ phải tranh nữ chính với nam chính. ]
[Cho dù bây giờ anh ta đang sa sút, có nảy sinh tình cảm khác biệt với cô, nhưng anh ta không cưỡng lại được thiết lập cốt truyện đâu. Anh ta nhất định sẽ tha hóa. Đến lúc đó, không chắc sẽ không vừa ăn trong bát vừa ngó trong nồi!!]
Thế thì không được rồi!
[Cách tốt nhất bây giờ là cô hãy như nước ấm nấu ếch, từ từ rút lui, phải thật dịu dàng!]
Được thôi.
Dù tôi rất luyến tiếc cơ thể của Giang Quý Tinh , nhưng vẫn phải lấy mạng mình làm trọng.
“Khoan đã, hệ thống, mi gây ra sai lầm lớn thế này, không định bồi thường cho ta à?”
Hệ thống cười he he: [Dù sao cô cũng chết ở thế giới thật rồi, làm xong nhiệm vụ, toàn bộ tài sản ở đây sẽ thuộc về cô.]
Cha mẹ yêu thương, tài sản hàng tỷ, váy vóc và túi xách không đếm xuể, biệt thự và nhà lầu đủ cả, tôi động lòng thật sự.
Đang mơ màng tận hưởng giấc mộng đẹp.
Đột nhiên, ấm đun nước trong nhà sôi lên.
Đang định đứng dậy thì một cái bóng lao đến.
Ôm chặt eo tôi.
Giang Quý Tinh rơi nước mắt lã chã, trông thật khiến người ta đau lòng.
“Anh sao vậy?”
“Anh tưởng em lại bỏ đi rồi.”
Chết rồi, có bóng ma tâm lý rồi.
Tôi xoa xoa đầu anh, nói lời trái lòng.
“Em không đi đâu, đừng sợ.”
Giang Quý Tinh siết chặt eo tôi, khóc đến nỗi lòng người cũng mềm.
Cặp mày đẹp của anh nhíu lại, đôi mắt đỏ hoe đầy oán trách.
“Đừng rời xa anh. Nếu không, anh sẽ bắt em về, nhốt lại.”
[Một chút tự kỷ + một đống âm trầm = Ha Quý Tinh, anh còn có bất ngờ gì mà tôi chưa biết nữa?]
[Phê quá đi! Đại sắc nữ vs Nam ma quỷ tự kỷ!]
[Chỉ có mình tôi lo lắng cốt truyện về sau à? Phản diện tha hóa sẽ cưỡng đoạt nữ chính đó, đến lúc đó bé cưng biết đi đâu về đâu đây.]
[Tôi muốn xem cảnh em chạy anh đuổi, em có cánh cũng không thoát, tình tay ba, giam cầm, tình yêu cưỡng chế mở màn thôi nào!]
Tôi run rẩy.
Xem ra, tôi phải lạnh nhạt với Giang Quý Tinh một thời gian mới được.
Chờ đến khi anh cúi đầu nhận thua, chắc tôi sẽ dễ chuồn hơn.