Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
5
Trong vài tuần sau đó.
Hạ Trì đều thực hiện lời hứa của anh ấy ở thư viện với tôi—
Kèm cặp tôi.
Ban đầu anh ấy còn rất chăm chú, giảng giải rành rọt.
Rất nghiêm túc kèm tôi học.
Thế nhưng sau khi phát hiện bản tính lười như hủi của tôi.
Anh ấy dần trở nên tà ác.
Ví dụ.
Tôi không làm được một bài toán.
Anh ấy cười một tiếng.
Sau đó nói với tôi: "Sai một câu, làm một lần, đêm nay em có ngủ được hay không, còn tùy thuộc vào việc em sai mấy câu."
Nhìn vẻ mặt của anh ấy.
Tôi: "..."
Tiêu rồi.
Lần này thật sự không thể lười biếng được nữa.
Dù sao từ nhỏ tôi đã lười biếng.
Theo lời mẹ tôi, chỉ cần không phải học, làm gì cũng hăng hái.
Hễ cứ học, thì lại vò đầu bứt tóc, hoặc là cạy móng tay.
Nói chung là bất kể làm gì, chỉ cần không phải học là được.
Mẹ tôi còn nghi ngờ tôi bị tăng động, đưa tôi đi khám, nhưng sau này biết tôi chỉ có tính cách như vậy thì mới từ bỏ.
Nhưng tôi nghĩ, có lẽ mẹ tôi cũng không thể tưởng tượng được, con gái bà cả đời này, lại có thể nghiêm túc sửa lỗi sai, sợ đến mức sai một câu cũng không dám.
Chưa nói đến những chuyện khác.
Chủ yếu là thể lực của anh ấy quá kinh khủng.
Tôi bĩu môi, hoàn toàn không dám lười biếng.
Bắt đầu vắt óc học hành.
Ban đầu, cả đêm tôi không thể ngủ được.
Sau đó, mỗi đêm chỉ cần vận động hai tiếng.
Đến sau cùng, tôi đã có thể đạt điểm tuyệt đối.
Nhìn bài thi hiếm hoi đạt điểm tuyệt đối, tôi phấn khích cầm lấy bài thi nhìn về phía Hạ Trì.
Không kìm được sự đắc ý: "Hì hì, không ngờ đúng không, bạn gái anh cũng có ngày có thể đạt điểm tuyệt đối."
Thấy tôi đắc ý như vậy, Hạ Trì cũng mỉm cười.
Sau đó ôm chầm lấy tôi, hôn một cái rồi nói: "Đúng vậy, vậy thì thưởng cho em một đêm không ngủ nhé."
Tôi: "???"
Hả?
Sao lại chơi xấu thế!
6
Tình trạng này kéo dài cho đến sau kỳ thi cao học.
Ngày có kết quả thi cao học.
Tôi căng thẳng đến mức tay run run.
Thành bại là ở đây!
Tôi nhắm mắt lại, ấn nút tra cứu kết quả.
Đợi một lúc, tôi hé mắt ra nhìn.
Nhìn thấy kết quả hoàn toàn đủ để vào trường của anh ấy.
Tôi không kìm được mà hét lên một tiếng chói tai.
A!!!!
Tuyệt vời quá!
Tôi lập tức gọi điện cho cô bạn thân để báo tin vui này.
"Cưng ơi, tớ đỗ rồi!"
Cô bạn thân biết dạo này tôi đang cố gắng ôn thi cao học nên không làm phiền tôi, vì vậy khi biết tôi đỗ, cũng không kìm được mà vui mừng thay tôi.
"Aaaaaaa, tốt quá rồi, như vậy hai người không phải yêu xa nữa!"
"Đúng vậy đúng vậy."
Tôi cũng xúc động gật đầu.
Trời đất ơi, trước đây tuy cứng miệng.
Nhưng thực ra, trong lòng tôi vẫn rất để tâm đến chuyện yêu xa này.
Bây giờ thật sự đỗ rồi, nói không vui tuyệt đối là giả vờ.
Vì vậy sau khi cúp điện thoại, tôi lập tức đứng dậy chuẩn bị đi tìm Hạ Trì.
Muốn báo cho anh ấy tin vui này.
Tôi biết bây giờ Hạ Trì chắc đang giúp giáo viên coi thi, vì vậy tôi đi thẳng đến phòng học mà anh ấy coi thi.
Thời gian tôi đến rất đúng lúc.
Vừa rẽ qua góc, đã nghe thấy tiếng chuông tan học.
Nhìn thấy mọi người ùa ra, tôi đứng tại chỗ đợi một lúc, ánh mắt nhìn thấy Hạ Trì trong đám đông, tôi vừa định lao lên ôm chầm lấy anh ấy, báo cho anh ấy tin vui này.
Nhưng chưa kịp tiến lên vài bước, tôi lại nhìn thấy Hạ Trì lén lút kéo một cô gái tóc xoăn khác đi về phía bên kia.
Nhìn thấy thái độ của anh ấy đối với cô gái đó rất khác so với những cô gái khác, cử chỉ quá mức thân mật.
Tôi có chút sốc, nhưng nghĩ có lẽ là bạn bè, hoặc người nhà?
Vẫn nên cho anh ấy một cơ hội.
Vì vậy tôi suy nghĩ một lát, lấy điện thoại ra, nhìn Hạ Trì, gọi cho anh ấy.
Hạ Trì nhanh chóng bắt máy.
"A lô? Sao thế?"
Nghe thấy giọng điệu của anh ấy bình tĩnh như vậy, tâm trạng tôi tốt hơn một chút, cố tỏ ra bình tĩnh hỏi anh ấy: "Bây giờ anh đang ở một mình à?"
Nghe tôi hỏi câu này, Hạ Trì do dự một chút rồi trả lời: "Còn một người nữa."
"Ai thế? Trai hay gái?"
Giọng tôi vui vẻ, như thể chỉ đang tò mò thôi.
Hạ Trì không nghe ra giọng tôi có gì bất thường, suy nghĩ vài giây rồi nói: "Là con trai."
Ngay khoảnh khắc hai chữ "con trai" vang lên từ điện thoại.
Tôi cảm thấy có một sợi dây trong não như đứt phựt.
Quả nhiên.
Anh ấy ngoại tình rồi!
Tôi cười chua chát, tâm trạng tốt ban đầu tan biến trong chốc lát.
Không còn hứng thú báo tin vui cho anh ấy nữa, tôi lạnh nhạt "ừm" một tiếng.
Rồi cúp điện thoại.
Tôi nghĩ, tôi cần phải suy nghĩ thật kỹ.
Về mối quan hệ giữa tôi và Hạ Trì.
7
Tôi thất thần đi đến chỗ ở của cô bạn thân.
Cô bạn thấy tôi đến nhà.
Còn tưởng tôi đến để cùng ăn mừng.
Lập tức lấy điện thoại ra, vui vẻ nói với tôi: "Cưng ơi, chúc mừng cậu đỗ rồi, muốn ăn gì? Đừng khách sáo, chị em bao hết!"
"Quán gà rán này tớ nhớ cậu thích ăn, vị chua ngọt đúng không? Còn cả bánh kem nhỏ của quán này, ra vị mới rồi, vị hạt dẻ cười, chắc chắn cậu sẽ thích!"
"Còn cái này..."
Cô bạn thân Lâm Tiêu Tiêu lẩm bẩm đặt đồ ăn.
Nhìn vẻ mặt hào hứng của cô ấy, tôi hít một hơi thật sâu, không kìm được cảm xúc.
Ôm chầm lấy cô bạn thân, khóc nức nở.
"Tiêu Tiêu, huhu, Hạ Trì cái thằng đàn ông chó má đó ngoại tình rồi!"
"Anh ấy lén lút sau lưng tớ tìm một cô gái tóc xoăn dài, rất xinh!"
Tôi vừa khóc vừa chửi anh ấy.
Có lẽ không ngờ tôi đột nhiên nói ra chuyện này, Lâm Tiêu Tiêu cũng ngẩn người.
Mất vài giây mới phản ứng lại.
Vội vàng dỗ tôi: "Đừng khóc đừng khóc, nói rõ xem, có khi nào nhầm lẫn không?"
Lâm Tiêu Tiêu lập tức lấy khăn giấy cho tôi, kéo tôi ngồi xuống ghế sofa.
Vẻ mặt lo lắng nhìn tôi.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của cô ấy, tôi hít hít mũi, lấy điện thoại ra cho cô ấy xem.
"Đây này, cậu xem, là thật."
"Rõ ràng là con gái, Hạ Trì còn lừa tớ là con trai!"
"Anh ấy lừa quỷ à!"
Tôi mở album ảnh, đưa bức ảnh vừa lén chụp cho Lâm Tiêu Tiêu xem.
Thấy tôi còn có cả ảnh.
Lâm Tiêu Tiêu mím môi, cúi đầu nhìn bức ảnh.
Nhìn được một giây, cô ấy bắt đầu chửi rủa.
"Cái thằng Hạ Trì này cũng thật là! Mắt nhìn người tệ thật đấy!"
"Cái cô này có chỗ nào xinh bằng cậu, thân thì gầy như que củi, trông chẳng khác gì đậu que xào, đúng là hoa thơm bỏ vườn, đi hái cỏ dại ven đường mà"
Nhìn Lâm Tiêu Tiêu bất bình thay tôi, tôi tủi thân bĩu môi.
"Đúng vậy, Hạ Trì mù rồi!"
"Tớ phải đá anh ấy! Cứ để anh ấy sống cả đời với cô đậu que đó đi!"
Tôi càng nghĩ càng tức giận, hận bản thân lúc đó không tát cho Hạ Trì một cái.
"Đúng, chúng ta không cần nữa!"
Cô bạn thân cũng rất ủng hộ tôi, hoàn toàn đồng ý tôi đá Hạ Trì.
Nói là làm.
Tôi lấy điện thoại ra, mở hình đại diện của Hạ Trì.
Rồi nhắn cho Hạ Trì một tin nhắn chia tay.
"Hạ Trì! Đồ tra nam! Chia tay đi!"
Gửi xong tôi trực tiếp chặn WeChat của anh ấy.
Nhưng tin nhắn của tôi vừa gửi đi chưa đầy một phút.
Điện thoại của Hạ Trì đã gọi đến.
Nhưng tôi không muốn nghe.
Lời đàn ông, lừa ma dối quỷ.
Tôi tắt máy ngay lập tức, nằm ra ghế sofa không nhúc nhích.
Cô bạn thấy tâm trạng tôi không tốt, đã đặt rất nhiều đồ ăn ngon để an ủi tôi.
Còn bật TV cho tôi xem.
Cố gắng để phân tán sự chú ý của tôi.
Khoảng hai mươi phút sau.
Tôi nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.
Theo bản năng nghĩ là đồ ăn đã đến, vì vậy tôi lê dép đi mở cửa.
Nhưng vừa mở cửa, tôi đã thấy Hạ Trì xuất hiện ở cửa.
Nhìn thấy tóc mái của anh ấy bị gió thổi lệch, cả người mệt đến thở dốc.
Tôi im lặng hai giây, nhưng giây tiếp theo, tôi chuẩn bị đóng cửa lại.
"Khoan đã, Thanh Thanh, sao thế? Tại sao đột nhiên lại chia tay?"
"Cho anh một cơ hội giải thích đi."