Rắc Rối Ngọt Ngào - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tôi hơi khó hiểu.


Nhưng rất nhanh đã biết.


Hạ Trì đưa bạn thân tôi về nhà xong, liền thẳng tay kéo tôi về căn hộ anh ấy mới mua.


Vừa vào cửa, anh ấy đã cởi đồ đi tắm.


Tắm xong, anh ấy nằm ngay trên giường, khăn tắm quấn hờ, ánh mắt nóng rực nhìn tôi:


“Không phải nói anh bảo thủ sao? Hôm nay anh để em tùy ý xử trí, được không?”


Bắt gặp ánh mắt cháy bỏng đó, tôi theo phản xạ nuốt nước bọt.


Chỉ thấy cổ họng khô khốc, tim đập loạn nhịp.


Có lẽ vì thấy tôi đứng im như cây nấm co ro ở góc phòng, Hạ Trì khẽ nhếch môi, giọng mang chút trêu chọc:


“Bảo bối, chẳng lẽ em không dám?”


Nghe anh ấy khiêu khích, tôi lập tức bật dậy.


Ai cho phép nói tôi không dám!


Sao tôi có thể không dám chứ!


Tôi gồng mình đáp trả:


“Dám chứ! Chẳng qua là em mệt, nghỉ chút thôi. Tốt nhất anh nên chuẩn bị sẵn khăn giấy, kẻo lát khóc lóc lại phải lục lọi tìm!”


Buông lời khí thế ngút trời xong, tôi lỉnh thẳng vào nhà vệ sinh.


Ngồi được một lúc—


Tôi lặng lẽ móc điện thoại ra.


M* nó.


Thật sự không phải tôi không dám.


Mà là… tôi không biết làm!


Trời đất chứng giám, tôi chưa từng ăn thịt heo, cũng chẳng thấy heo chạy bao giờ.


Thuần túy chỉ là một “vua chém gió” chính hiệu.


Nhưng lúc này mà thừa nhận mình chỉ biết chém gió, thì chắc chắn sẽ bị anh ấy coi thường.


Thế nên dù thế nào cũng không thể nhận!


Tôi bặm môi, im lặng vài giây, rồi đưa ra một quyết định.


Xem chút video…


Bổ sung vào khoảng trống kiến thức của mình.


Tôi tùy tiện mở một bộ tiểu thuyết trên một trang web nào đó.


Sau đó, hàng loạt quảng cáo hình ảnh “nóng bỏng” bật lên liên tục, tắt thế nào cũng không được.


Học hành được ba phút—


Tôi cảm giác mình đã “thành nghề”.


Tràn đầy tự tin, tôi mở cửa bước ra.


Thấy tôi xuất hiện, Hạ Trì nghiêng đầu, mỉm cười hỏi:


“Học xong rồi à?”


Tôi hơi chột dạ:


“Học gì mà học, vốn dĩ em giỏi sẵn rồi!”


Nói xong liền lao đến nhào lên người anh.


Nhưng… một tiếng sau.


Nhìn anh ấy vẫn chưa kết thúc—


Tôi: “?”


Khoan đã… sao không giống mấy video ba phút vừa xem vậy trời?!


4


Trước khi mệt đến ngất đi.


Tôi vẫn còn suy nghĩ.


Không đúng.


Điều này quá không đúng rồi.


Cái quảng cáo đáng chết, dám lừa mình sao?


Đợi khi tôi tỉnh lại.


Tôi đã ở trong bệnh viện.


Nhìn trần nhà trắng toát, và người mặc áo blouse trắng trước mặt.


Tôi: "?"


Có lẽ thấy tôi đã tỉnh.


Bác sĩ áo blouse trắng nhìn tôi một cái, sau đó với vẻ mặt nghiêm túc hỏi tôi:


"Cô gái, trước đây đã làm chuyện này bao giờ chưa?"


Nghe câu này.


Tôi sững sờ vài giây.


Chuyện gì cơ?


Chuyện vừa rồi ư?


Nghĩ đến chuyện vừa nãy, mặt tôi lập tức đỏ lên, nhưng vẫn thành thật trả lời.


"Chưa."


Nghe câu trả lời của tôi.


Bác sĩ lộ ra vẻ mặt "tôi biết mà".


Sau đó cực kỳ không tán thành mắng tôi: "Trước đây không nấu ăn à, có phải cũng không thích vận động không, trách gì thể lực kém như vậy, nghe bạn trai cô nói, hôm nay cô lần đầu tiên nấu ăn, đã mệt đến ngất xỉu."


"Tôi không nói cô thì nói ai, cô gái nhà này, thể lực quá kém rồi."


"Còn bạn trai cô nữa, cũng không thể quá nuông chiều, thỉnh thoảng cũng nên cùng nhau nấu ăn, vận động một chút, nếu không thể lực của bạn gái cậu sẽ ngày càng kém đi."


Sau khi bác sĩ áo blouse trắng mắng tôi xong, quay đầu lại mắng Hạ Trì một trận.


Nghe lời của bác sĩ, tôi ngước mắt lên nhìn Hạ Trì cũng đang bị mắng.


Cứ nghĩ anh ấy cũng sẽ cùng bác sĩ mắng tôi.


Nhưng không ngờ, chỉ thấy Hạ Trì sờ đầu tôi, giọng nói dịu dàng nói: "Xin lỗi bác sĩ, đều là lỗi của cháu."


Nhìn anh ấy dịu dàng đứng chắn trước mặt tôi, thay tôi xin lỗi.


Khoảnh khắc ấy, trời đất như dừng xoay.


Chỉ còn lại tiếng tim tôi đập rộn ràng như sấm.


4


Vì vấn đề không nghiêm trọng nên tôi đã sớm xuất viện.


Nhưng mấy ngày sau đó.


Hạ Trì vẫn nhớ lời dặn của bác sĩ, kéo tôi tập luyện điên cuồng.


Ban đầu để tôi rèn luyện sức khỏe.


Anh ấy còn đưa tôi đến phòng gym, leo núi để rèn luyện.


Nhưng đến cuối cùng.


Không hiểu sao lại chuyển sang tập luyện trên giường.


Tập luyện xong thể lực cũng chẳng tốt lên bao nhiêu, nhưng lưng thì đau nhức.


Để không tiếp tục bị anh ấy hành hạ.


Thế là một buổi sáng sớm, tôi lén lút cầm sách đến thư viện.


Anh ấy đã thi đậu rồi, tôi cũng phải cố gắng một chút.


Ban đầu tôi cứ nghĩ sáng sớm sẽ không có vấn đề gì.


Nhưng không ngờ...


Tôi vừa đến thư viện, ngồi còn chưa ấm chỗ.


Cũng chưa kịp giở sách.


Đã nghe thấy tiếng chế giễu khe khẽ bên cạnh.


"Ơ kìa, Chu Thanh muốn thi cao học đó sao? Chắc không phải đâu nhỉ?"


"Với cái thành tích đội sổ của cô ta? Còn muốn thi cao học sao? Buồn cười chết đi được."


Nghe thấy có người gọi tên mình.


Tôi theo bản năng quay đầu lại.


Thấy Lâm Diểu và Từ Tư Tư, những người vốn không ưa tôi, cũng ở đó.


Nhìn họ công khai chửi xéo tôi.


Tôi không kìm được mà liếc mắt một cái.


Hai người này cũng thật kỳ lạ.


Chỉ vì trước đây khi kiểm tra ký túc xá, tôi phụ trách kiểm tra đồ điện tử vi phạm.


Khi phát hiện phòng họ có đồ điện tử vi phạm, họ đã đe dọa tôi, bảo tôi đừng báo cáo.


Tôi là người không thích bị đe dọa nhất, ngay lập tức báo cáo họ.


Sau đó thì kết oán với nhau.


Bất kể đi đâu, họ cũng thích chửi xéo tôi vài câu.


Nhưng bị mắng cũng không mất miếng thịt nào.


Tôi cũng lười để ý đến họ.


Nghĩ đến đây, tôi quay đầu đi, thậm chí lười liếc mắt nhìn họ.


Thấy tôi không thèm để ý đến họ.


Lâm Diểu cười khẩy, hạ giọng mỉa mai tôi: "Có hiểu không? Có cần mượn tài liệu ôn thi cao học xem không?"


Nhưng Lâm Diểu vừa nói xong, Từ Tư Tư đã chế giễu theo.


"Đừng có cho cô ta mượn, cô ta là một con ngốc, làm sao hiểu được sổ tay học giỏi của đại thần Hạ? Cẩn thận kẻo cô ta làm bẩn."


"Nói cũng đúng, anh Hạ đặc biệt chuẩn bị sổ tay học giỏi cho tôi, không thể để con tiện nhân này làm bẩn được."


Lâm Diểu vẻ mặt đồng tình gật đầu.


Nghe hai người họ kẻ tung người hứng, tôi không kìm được mà cau mày.


Khoan đã?


Sổ tay học giỏi của Hạ Trì?


Khoác lác à?


Tôi không kìm được mà phản bác: "Hạ Trì viết sổ tay học giỏi? Buồn cười, anh ấy có rảnh, thà kéo tôi tập thêm vài vòng còn hơn viết cái thứ này cho người khác, cô nói dối không biết ngượng à?"


Theo sự hiểu biết của tôi về Hạ Trì, anh ấy có thời gian đó, thì nhất định sẽ kéo tôi tập luyện thêm hai lần còn hơn.


Có lẽ thấy tôi công khai phản bác mình, Lâm Diểu không giữ được thể diện, lập tức tức giận.


Lấy điện thoại ra nói với tôi: "Cô không tin? Được, vậy tôi sẽ nhắn tin cho anh ấy, đợi anh ấy trả lời, cô sẽ biết tôi nói thật hay nói dối."


Lâm Diểu đã quen đối đầu với tôi, nói xong liền chuẩn bị nhắn tin cho Hạ Trì.


Nhưng chưa kịp gửi tin nhắn.


Đã thấy Hạ Trì vội vàng đi vào từ cửa.


Nhìn thấy bóng dáng Hạ Trì, Lâm Diểu vui mừng quá, lập tức xông lên, vẻ mặt hào hứng hỏi anh ấy: "Anh Hạ, anh xem xem, đây có phải là sổ tay học giỏi của anh không?"


Lâm Diểu vừa nói vừa đặt sổ tay trước mặt Hạ Trì, nhìn Hạ Trì cúi đầu suy nghĩ, lập tức đắc ý vô cùng.


Nhưng chưa kịp đắc ý được hai giây.


Giây tiếp theo, đã thấy Hạ Trì cau mày trả lời: "Không phải, anh chưa bao giờ có sổ tay học giỏi nào cả, có phải em bị lừa rồi không?"


"Ai bán cho em vậy? Có tiện cho anh xin cách liên hệ của người đó không? Anh nghĩ có lẽ người đó phải bồi thường cho anh một ít tiền."


Nghe Hạ Trì phủ nhận, sắc mặt Lâm Diểu lập tức tái nhợt.


Lúc xanh lúc trắng.


Nhưng Hạ Trì chẳng quan tâm, đi thẳng về phía tôi.


Nắm lấy bàn tay nhỏ bé của tôi: "Sao sáng sớm đã chạy đến đây rồi? Anh tìm mãi không thấy em, sợ chết đi được."


Nhìn ánh mắt quan tâm của anh ấy, tôi khựng lại, quay đầu nhìn Lâm Diểu.


Chậm rãi trả lời: "Thành tích của em kém quá, đến đây học hành chăm chỉ một chút."


Nghe tôi nói vậy, Hạ Trì mỉm cười, đưa tay xoa đầu tôi, giọng nói đầy cưng chiều: "Chuyện này không đơn giản sao, anh sẽ đích thân kèm em."


Nói xong liền kéo tôi đi ra ngoài.


Nhìn bóng lưng rộng lớn của anh ấy, tôi cúi đầu, nhìn bàn tay anh ấy nắm chặt tay tôi.


Không kìm được mà nhếch khóe miệng lên.


Hì hì.


Có một người bạn trai học giỏi thật tốt.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo