Sau Khi Gặp Lại, Học Bá Nói Yêu Tôi - Chương 7

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

10.

"Cút, cút, cút!" Tôi bị cậu ta làm mất hết kiên nhẫn.

Tạ Doanh bật cười: "Anh đừng giận nữa được không, Lục Minh là bạn tốt của em, cậu ta nghĩ rằng, nói vậy sẽ làm em nở mày nở mặt thôi."

Ai mà tin được lời ma quỷ của em chứ.

Tạ Doanh xoay người, hỏi tôi: "Anh thấy em giống người từng trải lắm sao?"

Vậy mà tôi lại suy nghĩ về vấn đề này thật, sao lại không giống chứ?

Chẳng lẽ mọi chuyện tối qua là do thiên phú hả.

Dù sao tôi cũng là giảng viên đại học, đời nào lại để bị lừa!

"Anh nhìn em đi, nhìn em đi!"

"Hay là em chuyển đi nhé, anh ở đây em không yên tâm, anh về trường đi." Tạ Doanh tỏ vẻ ngoan ngoãn, bộ dạng dịu dàng khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.

Như thể trở lại năm Tạ Doanh mười lăm tuổi, cậu ta vẫn còn để mái ngố, nghe lời tôi răm rắp.

Thấy tôi trầm ngâm, cậu ta lại bổ sung: "Em sẽ không làm phiền anh đâu."

Lúc này, tôi mới chuyển về căn phòng nhỏ của mình.

Tôi nằm phịch xuống giường như trút được gánh nặng, nhưng mùi hương quen thuộc còn sót lại bất ngờ xộc vào mũi tôi, cùng với cảnh tượng ái muội đêm đó.

Tôi khó chịu ôm đầu, cái kí ức chết tiệt gì thế này!

Trước tuổi hai mươi sáu, tôi chưa bao giờ nghĩ mình thích nam.

Bây giờ vẫn chưa thể chấp nhận.

Có lẽ chỉ là tạm thời cảm mến Tạ Doanh, nhầm tưởng sự quan tâm của mình dành cho cậu ta là thích mà thôi.

Tôi thừa nhận, đúng là tôi ham muốn thân thể ấy.

Từ lần đầu gặp mặt, bờ vai vững chãi kia đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi.

Thằng bé ngày xưa sau nhiều năm xa cách đã trở nên trưởng thành, tỏa ra nhiều sức hút đến vậy.

Là anh trai của Tạ Doanh, tôi thật sự không dám có ý niệm xấu xa đó, nhưng quả thật khó lòng kiềm chế được.

Đặc biệt khi Tạ Doanh trong cơn mê loạn, không ngừng non nỉ tên tôi, lớp phòng thủ trong lòng tôi lập tức sụp đổ.

Tôi muốn ôm chặt lấy cậu ấy, nhưng lại do dự về tình cảm của mình.

Khi đối mặt với Tạ Doanh, tôi không thể trở thành một quý ông rộng lượng và thẳng thắn.

Tôi quan tâm đến quá khứ của cậu ta hơn bất kỳ ai, lịch sử tình trường, hay người mà cậu ta trân quý trong lòng.

Dường như tôi đang ghen, điều này đáng sợ thật đấy...

Song tôi nằm trên giường, nhưng trong đầu chỉ quanh quẩn hình bóng cậu ta, nếu đây không phải thích thì là gì?

Có lẽ, sự quan tâm của tôi dành cho cậu ấy còn sớm hơn thế nữa, tôi vô thức cho rằng, đứa nhỏ Tạ Doanh này thuộc về tôi.

Tôi tham lam hít lấy mùi hương thoang thoảng, toàn thân khô nóng khó chịu.

Sau đó, Tạ Doanh thật sự thay đổi tâm tính, cả tuần không tìm đến tôi, lên lớp cũng không nhìn tôi.

Tôi vừa âm thầm hi vọng, vừa rối bời trách móc, ảo tưởng rằng cậu ta có phải thay lòng đổi dạ rồi không...

Đêm khuya, hơi nước bốc lên trong phòng tắm, xung quanh mờ ảo, tiếng gõ cửa vang lên.

Tôi vội khoác tạm chiếc khăn tắm ra mở cửa, dù sao giờ này cũng không phải đồng nghiệp nữ đến quấy rầy.

Tạ Doanh đứng thẳng ngoài cửa, gượng gạo vẫy tay, "Chào anh!"

Tim tôi đập thình thịch, hơi thở đình trệ, chăm chú nhìn cậu ấy.

"Em tình cờ đi ngang qua, nghĩ đến anh nên muốn chào một tiếng.”

"Anh nghỉ ngơi đi, em đi ngay đây."

Mùi hương quen thuộc kia còn vương vấn, tôi vô thức kéo nhẹ vạt áo Tạ Doanh.

"Đã đến rồi, vào trong ngồi đi."

11.

Đôi mắt lạc lõng của Tạ Doanh nhanh chóng tràn ngập niềm vui, sau đó vội vàng bước vào cửa.

Tạ Doanh nhiệt tình nhìn tôi: "Anh, tóc anh còn bọt kìa."

Tôi ngượng ngùng sờ đầu, ấp úng nói: "Ừ, tôi mới tắm được một lúc."

Thực ra, tôi đã ở trong phòng tắm gần một tiếng đồng hồ, tâm trí đã bay đến nơi nào rồi.

Tôi hạ xuống quyết tâm, ngập ngừng hỏi: "Em có muốn tắm cùng tôi không?"

Chắc hơi nước đã làm não tôi bị úng nên mới nói những lời ngu ngốc thế này!

Ám chỉ trắng trợn thế còn gì! Không, là tỏ rõ ý đồ luôn ấy chứ!

Tôi lo lắng quay vào phòng tắm, thở dốc, cố gắng làm dịu lại trái tim đang đập loạn xạ của mình.

Giây tiếp theo, cửa phòng tắm mở ra.

Tạ Doanh xông vào như tia chớp, ánh mắt nóng rực, không nói lời nào đã áp sát tôi.

Đến khi hoàn hồn lại, đã bị cậu ta đè xuống hôn rất lâu.

Hơi nước mờ mịt, dục vọng càng khó che giấu.

Môi Tạ Doanh quấn quýt chạm môi tôi, tôi cũng không giả vờ nữa, thất thần đáp lại nụ hôn ấy.

Lồng ngực như núi lửa phun trào, cơn sóng nhiệt đột ngột tàn phá mọi thứ.

Tạ Doanh, hình như tôi thích em rồi, một loại “thích” say mê điên cuồng.

"Anh, dáng vẻ này quyến rũ quá, anh có biết em đã chịu đựng khổ sở thế nào không?" Cậu ta si mê vuốt ve đôi môi ướt át của tôi.

Tôi nhìn lại dục vọng đang cháy bỏng của mình, mềm nhũn nói: "Ai bảo em phải nhịn?"

Tôi chủ động vòng tay qua cổ Tạ Doanh, sau đó rơi vào dục vọng sâu thẳm.

…..

Tạ Doanh lúc thì dịu dàng lúc thì bạo lực, nhưng mỗi nhịp chuyển động đều in sâu vào lòng tôi.

Tôi nâng gương mặt Tạ Doanh, không ngừng lăp lại: "Tạ Doanh, tôi thích em." 

Tôi đã nhận rõ lòng mình rồi, tôi thích em.

Tôi sẽ không nhút nhát mà đẩy em ra xa nữa, tôi sẽ cố gắng hết sức để trao cho em tất cả tình yêu của mình.

Em sẽ không còn là một hòn đảo cô độc nữa.

"Anh, cuối cùng em cũng có danh phận rồi!"

"Anh..."

Sau này, chúng tôi cùng Lục Minh ăn tối, tay trong tay nghênh ngang trước mặt hắn.

Lục Minh giống như gặp ma, há miệng không khép lại được, tức giận quát Tạ Doanh: "Thảo nào cậu đòi chuyển chuyên ngành, hóa ra là để theo đuổi anh ấy à!"

"Thằng nhóc này, cậu giấu kỹ thật đấy!"

Lục Minh muốn đánh cậu ta một trận: "Cậu hại tôi lỡ lời trước mặt thầy Chu rồi!"

Tôi khó hiểu quay sang Tạ Doanh, chuyển chuyên ngành gì cơ?

Tạ Doanh mỉm cười: "Em biết tin anh đến Hoa Đại làm việc từ trước rồi, anh có biết hôm đó em kích động đến mức nào không?"

Ban đầu Tạ Doanh là sinh viên khoa tài chính, đột nhiên năm ba lại chuyển sang khoa y.

Khoảng cách lớn thế này, sao Tạ Doanh làm được, làm thế nào để trường chấp nhận chứ?

Tạ Doanh cong môi cười, nhẹ nhàng nói: "Năng lực học tập của em thế nào, anh còn không rõ sao?"

Tôi khinh bỉ nghiến răng.

Tôi biết Tạ Doanh rất giỏi, nhưng cũng không thể tùy tiện thế được!

"Em có dự định gì cho tương lai chưa?"

Cậu ta nắm chặt tay tôi, trịnh trọng nói:

"Sau khi tốt nghiệp sẽ cưới anh."

 

Tôi chìm đắm trong đôi mắt thâm tình kia, hoàn toàn mất phương hướng.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo