Sau Khi Gặp Lại, Học Bá Nói Yêu Tôi - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

8.

Sáng hôm sau, tôi hối hận đấm vào giường, không ngờ bản thân lại cúi mình trước dục vọng như thế này!

Đêm đầu tiên khi Tạ Doanh chuyển đến, tình hình đã phát triển đến mức không thể cứu vãn, còn để cậu ta tiếp tục ở lại thì trời đất khó dung!

Tạ Doanh gửi tin nhắn đến: [Bảo bối, em mua bữa sáng cho anh rồi, đặt ở trên bàn đấy.]

Cách xưng hô này khiến tôi tối sầm mặt, xấu hổ vô cùng.

Cảnh tượng hoang đường đêm qua cứ quanh quẩn trong đầu, mãi không tan biến được.

Thế là tôi dứt khoát chuyển ra ngoài ở.

Lòng tôi thầm rủa, cũng thầm tự an ủi chính mình, đã yêu thương em trai thế này cũng hết lòng hết dạ rồi.

Sau khi thu dọn xong, Tạ Doanh gửi tin nhắn đến: [Bảo bối, khi nào anh mới cho em danh phận đây?]

Tôi cố tình ngô đến cùng, tắt máy, lê thân thể đau nhức chạy trốn.

Tôi vội tìm nhà trọ để ở.

Lúc này Tạ Doanh vẫn chưa tan học, tan học rồi cũng không tìm thấy tôi.

Sau khi thu dọn qua loa, tôi đến cửa hàng tiện lợi gần đó, vừa đẩy cửa đã đụng ngay một cặp tình nhân.

Vừa nhìn liền nhận ra một người trong số họ, Lục Minh - tên nhóc hôm qua giúp Tạ Doanh chuyển hành lý!

Hắn cũng nhận ra tôi, nên nhiệt tình chặn tôi lại.

Không hiểu sao, tôi có cảm giác chột dạ khó hiểu, muốn nhanh chóng rời đi.

Cô gái bên cạnh hắn rụt rè lên tiếng: "Thầy Chu, không ngờ lại gặp thầy ở đây." Nói xong, cô lại rụt rè núp sau bờ vai rộng của hắn.

Hóa ra cô ấy là sinh viên của tôi!

Trong tình cảnh này, không cần nghĩ cũng biết, bọn họ đến đây để làm gì.

Tôi giả vờ không biết, gật đầu với cô ấy.

Lục Minh há hốc miệng, kinh ngạc nói: "Anh là giáo viên trường mình sao? Khoa y à?"

"Anh trai mà Tạ Doanh nhắc đến là giảng viên của tụi em đấy ư!" Đầu của bạn học Lục Minh hiện lên dấu chấm hỏi lớn.

Sau đó, hắn cười đầy ẩn ý: "Không ngờ giảng viên đại học cũng dẫn bạn gái đến chỗ này chơi..."

Cô gái nhận ra bạn trai mình hơi thất lễ, cô vội vàng ngăn lại.

Tôi hoảng hốt phản bác: "Không có!"

Lục Minh nheo mắt, vẻ mặt trở nên phức tạp hơn, nhỏ giọng thì thầm với cô: "Thế là bạn trai rồi..."

Trong không gian nhỏ này, bầu không khí lúng túng lập tức tràn ngập, tai tôi đỏ ửng.

Lục Minh thấy vậy, hắn giải thích: "Thầy Chu, Tạ Doanh gọi thầy là anh, thầy nên học hỏi cậu ta đó."

"Năm xưa, nam thần Tạ Doanh ở cao trung là tay chơi tình trường lão luyện, nam nữ đều mê mẩn!"

"Chuyện này chẳng có gì lạ đâu! Nam nữ đều như nhau cả mà!" Nói xong, hắn vỗ vai tôi như thể động viên, rồi cùng bạn gái rời đi.

Tôi nghiến răng nghiến lợi, cố gắng kìm nén cơn giận và hỗn loạn trong lòng.

Còn có một chút chua xót khó tả.

Vậy tối qua, là tôi đã lên giường với một cao thủ tình trường!

Khốn kiếp!

 9.

Tôi đã xem nhẹ tình bạn chí cốt của Tạ Doanh và anh em cậu ta, chưa đầy hai tiếng, Tạ Doanh đã tìm đến nơi.

Tạ Doanh giận dữ bước vào cửa, ánh mắt đầy u ám.

Tôi nhất thời tuyệt vọng, yếu ớt nói: "Chúng ta không thích hợp sống chung đâu."

“Em coi tôi là anh của em đi, chăm sóc em cũng là chuyện nên làm mà, ký túc xá kia em muốn ở thì cứ tiếp tục ở."

Tôi sẽ tìm nơi khác.

Tạ Doanh lớn tiếng: "Anh đi rồi, em ở cái tòa nhà rách nát đó làm gì?"

"Chu Hằng An, anh kéo quần xong là phủi tay à! Anh cũng không nói không rằng mà bỏ đi!"

"Cả ngày hôm nay em đều nghĩ đến anh! Lên lớp cũng không tập trung được, chỉ muốn nhanh chóng về nhà nhìn thấy anh..."

Cậu ta gần như hét lên, tôi vội bịt miệng Tạ Doanh lại: "Em đừng la lối om sòm như thế, sợ người khác không nghe thấy hả?"

Tôi hạ giọng giằng co, nhưng khí thế không hề yếu đi: "Chỉ là trò chơi của người trưởng thành, ai xem ai là thật chứ!"

"Đêm qua là tôi không đủ lý trí! Đúng! Tôi thừa nhận!"

"Nhưng mẹ kiếp, người chịu thiệt đâu phải em!"

Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta đầy tủi nhục: "Tôi coi việc tối qua như ngủ với cún đấy!"

Biến đi, cái tên đẹp mã chết tiệt này!

Tạ Doanh khó tin nhìn tôi, như đang cố nghiền ngẫm vài lời nhiệt huyết vừa rồi.

Cậu ta dò hỏi, giọng điệu dịu đi rất nhiều: "Sao anh lại tức giận như vậy, đau lắm có phải không?"

Ánh mắt quan tâm ấy đang xoa dịu đáy lòng nóng nảy của tôi, tôi nhanh chóng mềm lòng.

Tạ Doanh cẩn thận tiến lên một bước: "Anh, em thích anh, sáu năm qua, lúc nào em cũng nghĩ đến anh."

"Muốn ở bên anh khó đến vậy ư?"

"Sao anh luôn muốn đẩy em ra thế?"

"Đêm qua diễn ra suôn sẻ như vậy, em mừng thầm tưởng rằng anh cũng có cảm giác với em."

"Dù là tự mình đa tình đi nữa, em cũng phấn khích muốn chết!"

……

Tôi sắp bước sang tuổi ba mươi, dường như số phận đã định sẵn một điều uy hiếp đến Tạ Doanh.

Nhưng thằng nhóc này chỉ nói vài câu cũng đủ mê hoặc lòng người.

Tôi nghiêm túc suy nghĩ về câu hỏi đó, rốt cuộc là … tôi có cảm giác gì với cậu ấy.

Hàng loạt suy nghĩ ngổn ngang đan xen nhau, màn hình điện thoại của Tạ Doanh sáng lên.

Là cuộc gọi của Lục Minh, cơn giận vừa nguôi của tôi lại bùng cháy trở lại.

Câu nói "nam nữ đều mê mẩn" kia của hắn vang vọng, như đấm vào tai tôi, cũng đấm mạnh vào trái tim đang rộn ràng không yên này.

Tôi trầm mặt: "Tạ Doanh, đồ nói dối!"

"Em đã trêu hoa ghẹo nguyệt từ lúc học cao trung, bây giờ còn trêu chọc tôi, em muốn gì? Muốn thử cảm giác lạ với người lớn tuổi hay muốn chứng minh… tôi già hơn em?!"

Mắt tôi đỏ lên, sự khó chịu đang gào thét mãnh liệt. Lúc này, trông tôi giống như một cô vợ nhỏ bé đang bị người ta phản bội.

Khóe miệng Tạ Doanh co giật, ánh mắt đầy vẻ mờ mịt: "Thằng điên nào nói với anh vậy? Anh đang nói linh tinh gì thế?"

Hừ! Đàn ông đều đểu cáng như vậy, vì bảo vệ chút lòng tự trọng nhỏ nhoi đó, có chết cũng không chịu thừa nhận lỗi lầm của mình.

Hoang mang một lúc, Tạ Doanh chợt hiểu ra, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chắc chắn là thằng chó Lục Minh đó rồi!"

Tôi cười lạnh lườm cậu ta một cái: "Mau cút cùng thằng khốn kia đi! Đừng có đến trêu chọc tôi nữa!"

Tạ Doanh đột nhiên phát điên lên: "Em không cút, không thể cút được."

Mắt cậu ta dần lóe lên tia sáng: "Anh, có phải anh đang ghen vì lời của Lục Minh không! Anh ghen rồi đúng không!"

"Nếu anh ghen, vậy có phải anh thích em rồi không!"

Ghen cái rắm, sống đến chừng này tuổi, tôi chỉ bỏ giấm khi ăn mì thôi!

"Tôi ghen cái con khỉ, là do em yêu sớm, hiểu không! Với tư cách là anh trai của em, tôi phải nghiêm khắc khiển trách em!"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo