Sau Khi Uống Một Ngụm Trà Sữa Của Chồng Tôi Ly Hôn - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

5.

Cảnh sát đề xuất tước bằng lái.

Lâm Tử Hạo không thể nào mất xe. Anh ta di chuyển quá nhiều, không thể mãi dựa vào tài xế.

Hơn nữa, anh ta còn phải đuổi theo Phương Vãn Tình.

Anh ta không thể để vợ mình cứ thế mà rời đi theo người khác.

Đến lúc này, anh ta mới bắt đầu thấy hối hận vì đã ký đơn ly hôn quá vội vàng.

Chưa kịp nói gì, Bạch Mộng đã bước ra trước.

“Lâm tổng, để em lái cho. Dù sao em cũng chẳng mấy khi tự lái. Dù những bức ảnh đó là do anh bắt em đăng, nhưng… Dù sao cũng là do em không giữ được ranh giới, mới khiến anh gặp rắc rối…”

Lâm Tử Hạo nghe xong thì bớt giận, nhưng trong lòng vẫn không khỏi thấy lạ.

“Em nói gì? Anh ép em cái gì cơ?”

Bạch Mộng cắn môi, mắt đỏ hoe.

“Em chỉ muốn chụp một tấm ảnh kỷ niệm với người đàn ông đã lấy lần đầu của em thôi… Nhưng sau đó, anh lại uống nhiều quá, cứ đè em ra, đòi chụp ảnh riêng tư, nói muốn gửi cho chị dâu, để chọc chị ấy tức, để chứng minh anh vẫn còn phong độ…”

“Rồi anh… Chụp nhiều ảnh quá mức, em van xin anh đừng gửi… Cuối cùng, anh bắt em tự chọn tấm nào để đăng, em không còn cách nào khác nên mới…”

Nói đến đây, cô ta bật khóc, đưa cho anh ta xem album ảnh đã bị xóa trong điện thoại.

Nhìn những bức ảnh góc chụp từ anh ta, toàn là ảnh nóng quá mức, số lượng lên đến hàng chục tấm — Lâm Tử Hạo lập tức tỉnh rượu.

Toàn bộ oán trách vừa nãy bỗng hóa thành bối rối và tội lỗi.

“Xin lỗi… Anh…”

Bạch Mộng cụp mắt, khẽ lắc đầu.

“Không sao. Có thể có một lần trải nghiệm đáng nhớ với người đàn ông xuất sắc như anh… Là vinh hạnh của em.”

“Nếu công ty không thể giữ em, em sẽ nghỉ việc vào ngày mai. Anh cứ quay về giải thích với chị dâu. Cứ nói là do em dụ dỗ anh, do em không biết liêm sỉ. Anh cứ yên tâm, em sẽ không…”

Cô ta chưa nói hết, Lâm Tử Hạo đã cau mày.

Dù không nhớ gì những chuyện cô ta nói, nhưng nhìn dáng vẻ nhu mì đáng thương của cô ta, trong lòng anh ta cũng bắt đầu mềm nhũn.

“Được rồi. Mọi chuyện là lỗi của anh. Xử lý xong chuyện bằng lái rồi thì em về nghỉ đi.”

Đúng lúc này, Bạch Mộng rơi nước mắt, tiến lên một bước, hôn lên môi anh ta.

“Lâm tổng… Em không tin là anh không có chút tình cảm nào với em. Đừng đuổi em đi, được không? Danh tiếng em mất rồi, nếu cả anh cũng mất thì em biết sống sao? Em không cần danh phận gì cả, chỉ cần làm tình nhân hay bạn giường của anh cũng được… Xin anh đừng bỏ rơi em…”

Không người đàn ông nào có thể chống lại sự cầu xin của một cô gái trẻ đẹp.

Nghĩ đến dáng vẻ mềm mại của cô, tim Lâm Tử Hạo đập thình thịch.

Anh ta giằng co trong đầu một lúc, cuối cùng đưa tay ôm lấy đầu cô, đáp trả nụ hôn ấy sâu hơn.

Mãi đến khi mùi máu tanh thoảng qua mũi, anh ta mới giật mình dừng lại.

“Coi như nụ hôn này là ‘tiền lãi’ cho tình cảm em dành cho anh. Mọi chuyện khác… Đợi anh giành lại được Vãn Tình rồi nói.”

Nói xong, anh ta chạy đi, muốn tìm Phương Vãn Tình.

Nhưng chưa kịp thấy cô đâu, thì sau lưng đã vang lên tiếng hét chói tai.

Quay đầu lại—Bạch Mộng bị xe điện tông, ngã gục giữa đường, máu chảy loang lổ.

Cô ta trong cơn mê man, vẫn níu chặt tay Lâm Tử Hạo.

“Nếu trong lòng anh có em… Thì đưa em vào viện. Còn nếu anh chỉ muốn đi tìm chị dâu… Thì mặc kệ em, cứ bỏ em ở đây đi…”

Trái tim anh ta quặn lên một cơn đau dữ dội.

Lâm Tử Hạo không thể làm lơ được.

“Em nói cái gì vậy? Làm sao có thể không đưa vào viện!”

Bạch Mộng cố chấp đẩy anh ta ra.

“Em không cần anh thương hại, em chỉ muốn anh yêu em thôi. Anh nói đi… Trong lòng anh rốt cuộc có em không?”

Lâm Tử Hạo lòng như lửa đốt.

Tiếng ho dữ dội của cô ta lại vang lên trong đêm tối.

Anh ra không suy nghĩ gì thêm nữa.

“Có! Anh thích em! Được chưa?”

Bạch Mộng mỉm cười rạng rỡ.

“Em biết ngay mà. Em biết trong lòng anh có em.”

Nói xong, cô ta ngã vào lòng anh ta, lặng lẽ bấm ngắt cuộc gọi đang được giấu trong áo.

Trên đường đến bệnh viện, Lâm Tử Hạo mới chợt nhận ra…

Mình vừa nói ra lời không nên nói, động đến thứ tình cảm không nên động.

Anh ta lập tức hoảng loạn, rút điện thoại ra gọi cho Phương Vãn Tình—muốn níu kéo lại lòng tin và chứng minh quyết tâm.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo