SAU KHI VỢ TÔI BỊ XÂM HẠI

SAU KHI VỢ TÔI BỊ XÂM HẠI

Nhóm dịch: tinhhadetmong

Tình trạng: Đã hoàn thành

Cập nhật: 2 ngày trước

Lượt xem: 26

Lượt theo dõi: 0

Từ sau đêm ấy, vợ tôi như biến thành một người khác. Cô ấy không còn cười, không còn nói nhiều — ánh mắt lúc nào cũng trống rỗng, lạc lõng. Cô ấy không ngủ được, ăn cũng chẳng ngon.

 

Tôi bỏ dở cả công việc, chỉ muốn ở bên chăm sóc, an ủi cô ấy. Nhưng đổi lại, cô ấy chỉ lạnh lùng nhìn tôi rồi quát:

 

“Anh đi đi, tôi không muốn thấy anh nữa!”

 

Tôi không trách. Tôi hiểu cô ấy đang đau khổ. Nhưng lòng tôi cũng rã rời, như có hàng ngàn mũi kim châm.

 

Cho đến một đêm, cô ấy say khướt trở về, kéo theo một người phụ nữ lạ. Cô ấy đẩy người đó lên giường tôi, ánh mắt đầy tuyệt vọng mà lạnh lẽo:

 

“Như vậy đi… chúng ta sẽ không còn ai phải ghét bỏ ai nữa.”

 

Tôi chết lặng, chỉ biết nuốt tất cả nỗi tủi hờn vào tim. Nhưng tôi đâu ngờ, sau tất cả những chuyện tưởng như ngẫu nhiên ấy… Lại còn ẩn giấu một sự thật khác — tàn nhẫn hơn, sâu kín hơn — mà tôi hoàn toàn không hề hay biết...

 

1

Cơn đau đầu sau trận say khiến tôi vô thức đưa tay lên tìm chiếc điện thoại ở đầu giường, định xem bây giờ là mấy giờ rồi. Chưa kịp chạm tới, đã có một bàn tay khác nhặt nó lên, đứng ở bên giường — lặng lẽ nhìn tôi. Ánh mắt cô ấy lạnh lẽo, đỏ ngầu như thú săn mồi đang rình rập, chỉ chờ con mồi tỉnh dậy.

 

“Chồng à, anh tỉnh rồi sao?”

 

Là giọng của vợ tôi. Tôi xoa thái dương, cố gượng dậy, mỉm cười yếu ớt:

 

“Em không ngủ à? Mắt em sao lại đỏ thế?”

 

Cô ấy không trả lời. Chỉ lặng lẽ mở điện thoại, bấm số gọi đi.

 

“Xin chào, tôi muốn báo án. Ở đây có người bị cưỡng hiếp.”

 

Tôi sững người. Những lời ấy như một nhát dao lạnh đâm thẳng vào tim tôi.

 

Một tháng trước, chính cô ấy là người bị hại. Tên tội phạm đã bị bắt, nhưng ký ức về đêm đó vẫn là vết thương không bao giờ liền sẹo trong lòng cô ấy.

 

Từ ngày trở về, cô ấy thay đổi hoàn toàn. Đi gặp bao nhiêu bác sĩ tâm lý cũng vô ích — chỉ cần nghe thấy những từ gợi lại đêm đó, cô lập tức nổi cơn điên: đập phá, chửi mắng, gào khóc.

 

Cô ấy hét lên với tất cả mọi người:

 

“Tại sao ai cũng muốn xát muối vào vết thương của tôi? Tại sao không ai chịu buông tha cho tôi?”

 

Rồi cô ấy bắt đầu mất kiểm soát. Lúc tỉnh, lúc mê. Chỉ cần thấy tôi đứng gần một người phụ nữ khác, cô ấy sẽ lao tới, tát tôi thật mạnh.

 

“Tôi biết mà! Tôi biết anh ghét bỏ tôi! Tôi quan sát anh lâu rồi, anh muốn bỏ tôi để đến với cô ta đúng không?”

 

“Anh biết không, nếu hôm đó tôi không đi đưa cái ô cho anh, tôi đã chẳng gặp hắn… chẳng thành ra như thế này!”

 

Cô ấy nói đúng. Tôi cũng có phần lỗi.

 

Hôm đó tôi làm tăng ca đến tận mười giờ đêm. Bước xuống sảnh mới phát hiện trời đổ mưa. Gọi xe thì hệ thống báo còn tận năm mươi người xếp hàng trước.

 

Muốn mua ô, nhưng mấy cửa hàng gần đó đều hết sạch — chỉ còn túi ni-lông, họ hỏi tôi có lấy không. Tôi lắc đầu, rồi gọi cho vợ, nhờ cô ấy đến đón.

 

Nhưng người không đến. Thay vào đó, tôi nhận được cuộc gọi từ cảnh sát — nói rằng vợ tôi bị một tên kéo vào ngõ nhỏ, cưỡng hiếp.

 

Cô đang trong tình trạng tinh thần bất ổn. Tôi vội vàng khoác tạm một túi rác đen lên đầu, chạy đến đồn công an. Hình ảnh hôm ấy mãi mãi in trong đầu tôi.

 

Vậy mà giờ đây, cô ấy lại bình thản nói ra hai chữ “cưỡng hiếp”.

 

Tôi không hiểu nổi.

 

“Em… em đang nói gì vậy?” — tôi run giọng hỏi.

 

Vợ tôi không nhìn tôi, vẫn nói với điện thoại:

 

“Xin báo án. Ở tiểu khu Thơ Thăng, Lâm Học Viện, đơn nguyên 2, phòng 304 — kẻ cưỡng hiếp là…”

 

Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tôi.

 

Giọng lạnh băng:

 

“—Ma Vĩ Binh.”

 

 

Icon star
Danh sách chương
2 ngày trước
2 ngày trước
2 ngày trước
2 ngày trước
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc {coin} coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo