Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cảnh Niên, anh nghĩ nhiều quá rồi.” Tôi cười an ủi, “Chúng ta có kinh nghiệm rồi, lần này sẽ suôn sẻ thôi.”
“Dù vậy cũng không thể lơ là.” Anh vẫn rất nghiêm túc.
Trong thời gian mang thai, An Nhiên thường xuyên sờ bụng tôi.
“Mẹ ơi, em trai bao giờ mới ra ngoài vậy?” Bé tò mò hỏi.
“Vài tháng nữa thôi là em sẽ ra rồi.” Tôi kiên nhẫn giải thích.
“Em trai có chơi với con không?”
“Tất nhiên rồi, đến lúc đó An Nhiên sẽ làm anh trai, phải bảo vệ em nhé.”
“Dạ được! Con sẽ bảo vệ em!” An Nhiên vỗ ngực cam kết chắc nịch.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của con, tôi và Cảnh Niên không nhịn được mà bật cười.
Lần này là bé gái, chúng tôi đặt tên con là Cố Tâm Duyệt.
Ngay lần đầu tiên gặp em, An Nhiên đã thể hiện rõ tinh thần làm anh trai.
“Em gái nhỏ quá!” Bé nhẹ nhàng chạm tay em, ánh mắt đầy nâng niu.
“An Nhiên phải bảo vệ em gái nhé.” Cảnh Niên dịu dàng dạy con.
“Con sẽ làm được!” An Nhiên gật đầu chắc nịch.
Có hai đứa trẻ trong nhà, cuộc sống càng thêm nhộn nhịp.
Dù mệt hơn trước, nhưng chúng tôi đều rất hạnh phúc.
“Gia đình mình ngày càng trọn vẹn rồi.” Cảnh Niên mãn nguyện nói.
“Ừ, hai đứa con, một ông chồng – đây chính là cuộc sống em mong ước.” Tôi mỉm cười hạnh phúc.
Khi Tâm Duyệt tròn một tháng, chúng tôi lại tổ chức tiệc đầy tháng.
Lần này đông người hơn cả lần trước, ai cũng đến chúc mừng vì nhà tôi có thêm thành viên mới.
“Chúc mừng, lại thêm một tiểu công chúa nữa rồi!”
“An Nhiên có em gái làm bạn rồi, hạnh phúc quá.”
Nghe những lời chúc ấy, trái tim tôi tràn đầy biết ơn.
Cảm ơn ông trời đã cho tôi cơ hội làm lại, để tôi được gặp Cảnh Niên, được có một mái ấm hạnh phúc như thế này.
Tối hôm đó, khi hai bé đã ngủ, tôi và Cảnh Niên ngồi trò chuyện trong phòng khách.
“Cảnh Niên, anh thấy cuộc sống của chúng ta còn thiếu gì nữa không?” Tôi hỏi.
Anh suy nghĩ một chút: “Thiếu một căn nhà to hơn, để con cái có không gian rộng hơn để chơi.”
“Vậy thì tụi mình cùng cố gắng làm việc để mua nhà to hơn nha.” Tôi cười.
“Được, cùng nhau cố gắng.” Anh nắm lấy tay tôi, “Thanh Vũ, cảm ơn em vì đã mang đến cho anh một gia đình tuyệt vời như thế này.”
“Phải là em cảm ơn anh mới đúng.” Tôi phản bác, “Nếu không có anh, em đâu có hạnh phúc như bây giờ.”
“Vậy thì chúng ta cùng cảm ơn nhau đi.” Anh cười đùa.
Đúng lúc đó, Tâm Duyệt khóc lên.
“Con gái đói rồi.” Tôi đứng dậy đi cho con bú.
Cảnh Niên cũng đi theo, phụ giúp tôi bên cạnh.
Nhìn vẻ dịu dàng, cẩn thận của anh, trong lòng tôi trào dâng một tình yêu mãnh liệt.
Đây chính là người chồng tôi chọn, là cha của con tôi, là người đàn ông mà tôi yêu nhất đời này.
Nếu kiếp trước là một sai lầm, thì kiếp này chính là một sự bù đắp hoàn hảo.
Tôi đã dùng lý trí và dũng khí của mình để đổi lấy hạnh phúc thật sự.
Còn người từng khiến tôi đau khổ – Thẩm Thời Sâm, cuối cùng cũng tìm thấy tình yêu đích thực bên cạnh Tô Vãn Vãn trong những ngày cuối đời cô ấy.
Có lẽ, đây chính là cái kết tốt đẹp nhất.
Mỗi người đều nhận được điều mà họ thực sự khao khát.
Tôi có được tình yêu của Cảnh Niên và một mái ấm trọn vẹn.
Thẩm Thời Sâm có được cơ hội ở bên người anh yêu thật lòng – Tô Vãn Vãn.
Dù cô ấy đã rời đi, nhưng ít ra trong những giây phút cuối đời, cô đã cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu.
Đôi khi, giúp người khác cũng là giúp chính mình.
Tôi đã thành toàn cho Thẩm Thời Sâm và Tô Vãn Vãn, cũng là thành toàn cho chính tôi và Cảnh Niên.
Hiện tại, mỗi ngày của tôi đều tràn đầy niềm vui và sự viên mãn.
Buổi sáng đưa An Nhiên đến mẫu giáo, ban ngày đi làm, tối về ở bên gia đình.
Cuối tuần, cả nhà bốn người cùng đi dạo công viên, hoặc ở nhà xem phim.
Cuộc sống bình dị nhưng ấm áp – đó chính là điều tôi luôn mơ ước.
Những đau khổ kiếp trước giờ đã ở lại quá khứ.
Giờ đây, tôi chỉ muốn trân trọng tất cả những gì đang có.
Cảm ơn số phận đã cho tôi một cơ hội làm lại, để tôi gặp được người thực sự yêu mình, để tôi có một mái ấm vẹn toàn.
Kiếp này, tôi không còn điều gì tiếc nuối.
Vì tôi đã chọn đúng người, đi đúng con đường, và sống đúng cuộc đời mà tôi mơ ước.
Và đó – chính là cuộc sống tốt đẹp nhất.