Sư phụ ta cái gì cũng tốt - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Ta giả mù sa mưa (4) nhận lỗi.

“Đều do đồ nhi sơ ý, khi quyết chiến không nhìn thấy Tiểu sư muội đang cứu con chó hoang, lần sau nhất định sẽ cố ý chiếu cố đồng môn.”

Đoạt tiên cơ rồi, xem ngươi phải làm sao bây giờ.

Tiểu sư muội yếu đuối nói: “Cái này… cũng không phải là đều tại Hạ sư tỉ, con chỉ là thấy con chó nhỏ quá đáng thương, trong lòng không đành…”

“Vạn vật ngang hàng, cứu cũng là đúng.” Ta lại vô tội hỏi nàng, “Con chó nhỏ đáng thương, hiện giờ không biết nó đang ở đâu?”

“Cái này… chiến trường rất loạn, có lẽ nó chạy mất rồi.”

Tiểu sư muội thích không phân biệt thời điểm làm việc tốt, nhưng cũng làm không tốt, hoặc là thường gây ra hậu quả không tốt.

Ta chỉ biết là sẽ như thế, đứng dậy theo ra ngoài ôm một con chó nhỏ màu sắc lem nhem.

“Nó bị gãy chân, ta lại tìm thấy nó rồi, lần sau tiểu sư muội nên cẩn thận một chút.”

Sư phụ này của ta mặt lạnh tim nóng (5), khó chịu nhất là khi thấy động vật nhỏ bị đau.

Người vui vẻ sờ đầu ta: “Hạ Lệ trưởng thành rồi, làm việc cũng chu toàn.”

Sư phụ không hiểu, có thể làm một người có tính cách nóng nảy biến thành người chu đáo cẩn thận, cũng rất đau khổ.

Ba năm sống không bằng chết, ta chẳng lẽ còn không biết cách ẩn nhẫn?

Coi thường ta ngốc sao?

Ta đắc ý cười tiểu sư muội.

Sau khi báo cáo thắng lợi cuộc chiến, sư phụ bàn về phần thưởng, hỏi ta có mong muốn gì.

Người phát hiện trong lời nói của mình có sơ hở, liền bổ sung ngay.

“Tất nhiên là phải không ảnh hưởng đến nguyên tắc”

Hôn nhân đại sự cũng nằm trong đó.

Coi như người sợ đồ sắc lưu manh như ta.

Trong lòng ta biết rõ, tiếp tục giả vờ.

“Sư phụ đừng lo, diệt yêu trừ ma là những việc con nên làm, nói gì đến điều kiện…”

Có thể là ảo giác, ta cảm thấy khóe miệng sư phụ hơi cong lên.

Giống như là sắp cười, rồi lại phải nhịn xuống.

“Con đã học xong đại công vô tư, vậy vi sư cũng không thể miễn cưỡng con được.”

Làm sao có thể chứ!

Ta lập tức kêu to: “Đương nhiên! Nếu là nói thật nguyện vọng của mình, con chỉ cần sư phụ nhắm mắt một cái!”

Yêu cầu rất đơn giản đúng không?

Nhưng ta thừa dịp lúc người nhắm mắt, tiến đến gần, hôn lên môi người.

Môi của người rất ấm áp, ta lại vội vàng về chỗ cũ.

“Ngươi…”

Mặt người trở nên đỏ bừng, đỏ đến tận tai

Không đợi người phát giận, ta chạy trốn thật mau, vừa cười vừa nói to

“Đồ nhi đa tạ sư phụ ban thưởng!”

3.

Sư phụ chưa từng bị người lợi dụng trêu chọc, giận đến mức ba ngày liền không nói chuyện với ta.

Tuy người rất anh tuấn, nhưng trong tông môn vốn có rất ít nữ đệ tử, ta nghi ngờ ngay cả tay của Tiểu sư muội người cũng chưa từng chạm qua.

Gần đây công lực tán tỉnh của ta tăng mạnh .

Không chủ động nói lời yêu thương.

Nhưng một bàn đầy người ăn cơm cùng nhau, ta lại tìm cách ngồi cạnh người, sẽ dùng ngón chân chạm vào chân của người.

Hơi thở của sư phụ chậm nửa nhịp, dừng lại.

Ta trước mặt đứng đắn, sau lưng lưu mạnh, khiến người cảm thấy xấu hổ.

“Hạ Lệ”

Người chau mày, vừa bối rối vừa thẹn thùng nhìn ta.

Ta chuyên tâm ăn cơm, mũi chân lại trượt xuống, nhẹ nhàng gãi gãi

“Cái gì vậy thưa sư phụ?”

“Ngươi…”

Người là chính nhân quân tử, cả đời này không biết nói tục, lại càng không biết làm thế nào để ngăn ta công lược.

“Không được nghịch ngợm!”

Ta dâng canh cho người, giả vờ thật đơn thuần, cái gì cũng không biết.

“Đồ nhi hiếu thuận sư phụ, chỉ muốn lấy canh cho người cũng là nghịch ngợm hay sao?”

Xung quanh không có ai nhận ra sóng ngầm mạnh mẽ.

Sư phụ vô cùng cảnh giác: “…Đây là canh gì?”

Ta trộm nói cho người: “Canh hổ tiên (6)”

Đương nhiên, sau mỗi lần ta tán tỉnh người đều chủ động đi quỳ từ đường, số lần ngày càng nhiều, đến cả các đệ tử trong môn cũng thấy đó là sư phụ cố tình gây sự.

Sư phụ buồn bực, cũng không thể nào trước bàn dân thiên hạ nói bị đồ đệ trêu ghẹo sờ soạng được

Ta thích muốn chết, khó trách tất cả mọi người đều thích làm Bạch Liên Hoa, chỉ lãi không lỗ.

Ta chủ động quỳ gối ở cổng, ngoan ngoãn thỉnh tôi: “Sư phụ, con sai rồi!”

Giọng nói của sư phụ căng thành một sợi dây: “Con sai ở đâu?”

“Con sai ở chỗ khó kìm lòng được, nhưng sư phụ cũng sai, sai ở chỗ xinh đẹp như hoa.”

Mặt sư phụ trở nên xanh mét.

Ta ngoan ngoãn bán thảm.

“Sư phụ, theo quy củ lễ trưởng thành, làm sư phụ phải bốc một quẻ cho đệ tử, năm trước con còn ở vực sâu, còn chưa đuổi kịp đâu.”

__________

(4) Giả mù sa mưa: Nhân cái nhỏ mà làm thành cái lớn

 

(5) Nguyên văn là “Diện lãnh tâm nhiệt” – có thể dịch thành mặt lạnh tim nóng, cũng có thể dịch là ngoài lạnh trong nóng, có nghĩa là bên ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp.

(6) Canh hổ tiên, hổ tiên thang: Lần trước mình hỏi thì có bạn đã giải thích cho mình, đây là một loại canh có thể tăng cường sinh lực ấy cả nhà ^^

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo