Ta đã ly hôn với Thiên Đế ba ngàn năm rồi. Mà hôm nay bỗng nhiên hắn đem một tờ khế đất đập lên người ta.
“Miểu Liên! Miếng đất ở Bắc Hoang Sơn của bản tôn từ khi nào thành của nàng rồi?”
“A? Mấy năm không thấy, Thiên Đế thật đúng là càng ngày càng không biết phân biệt tốt xấu.”
Ta từ trên giường đứng dậy, nhìn nhìn tờ khế đất. Giấy trắng mực đen ở trên đó viết: “Bắc Hoang Sơn đã được Trạch Hoa Thiên Đế chuyển tặng cho Miểu Liên nữ tôn, hiện tại đã thuộc về sở hữu của Miểu Liên nữ tôn.”
“Nhìn thấy không? Đã đóng dấu thiên địa.” Ta đứng dậy chọc chọc bả vai của người kia, gằn từng chữ một nói: “Ngươi thân thủ đóng dấu.”
“Nói linh tinh!” Người kia từ chối không thừa nhận.
“Nghĩ đến trước khi ta và ngươi ly hôn cũng có một đoạn tình cảm trước hoa dưới trăng” (1) Ta chống cằm rồi trầm tư, sau đó liền buồn bã thê lương mà nói. “Hôm ấy, ta và ngươi ở Bách Phương Cư đối ẩm (2) dưới ánh trăng, ai ngờ đúng lúc rượu nồng uống say, Thiên Đế ngài chợt nổi lên thú tính!”
“Ngươi dùng đầu ngón tay lạnh lẽo của ngươi trêu chọc quần áo của ta, bàn tay to của ngươi xoa xoa khuôn mặt nhỏ của ta, ánh mắt cũng không trong sáng.”
“Đúng lúc ngươi có ý đồ điên loan đảo phượng, ta mới đẩy ngài ra, ta nói, cái này phải trả giá khác!” - Ta vỗ vỗ vai người kia, lời lẽ vô cùng chính nghĩa.
Ai ngờ lại khiến cho Trạch Hoa một trận nuốt nước bọt, chỉ nghe thấy tiếng của hắn nhỏ như tiếng muỗi, hoàn toàn không nhớ lại lúc hắn tới uy phong thế nào: “Sau đó thì sao? Bản tôn không nhớ rõ đã cùng với nàng điên loan…”
“Thì cứ cho là như thế! Khi đó nàng cùng bản tôn vốn là vợ chồng.” Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu ưỡn ngực, “Liên quan gì tới Bắc Hoang Sơn của ta?”
“Có chứ!” Ta nắm lấy cằm của hắn. “Trước khi điên loạn, ngươi muốn ta ra giá.”
“Sau đó thì cho ta Bắc Sơn Hoang nha!”
“Đó là ta nói bậy lúc say rượu!”
Nghe hắn không ngừng cãi lại, ta liền phản bác nói: “Ta thấy ngươi là uống say thì nói thật, ngươi chính là thèm muốn thân thể của ta! Ngươi không biết xấu hổ!”
“Ta không biết xấu hổ? Chính là nàng nhân cơ hội tống tiền!” Khuôn mặt tuấn tú kia giận tới mức đỏ bừng, cũng không biết là vì khó thở hay vì cái gì khác, chỉ nghe hắn tiếp tục nói: “Miểu Liên nàng là đồ lừa đảo! Đừng nghĩ là ta không biết nàng vẫn dùng được Thượng Ngọc Thần Công!”
Trong lòng ta có chút hồi hộp, “Làm sao ngươi biết?”
“Làm sao ta lại không biết!” Hắn tức muốn hộc máu, “Hôm trước nhân gian lũ lụt, không phải nàng dẫn người đi hồi phục lại hay sao? Phó tướng quay về báo cáo nói cho ta nghe hết rồi, lúc nàng đánh nhau với ác giao là dùng Thượng Ngọc! Thượng Ngọc Thần Công chỉ có xử nữ mới có thể dùng”
Trạch Hoa tiến đến muột bước nắm lấy cằm của ta, hai mắt kia phát ra khí lạnh nhè nhẹ, hắn nói: “Nàng là đồ lừa đảo, lấy núi của ta, còn không đáp ứng ta!”
Gương mặt kia của hắn sáng như bạch ngọc, ánh mắt rực rỡ, cho dù ta từng gặp rất nhiều nam nhân, bỗng nhiên nhìn hắn gần như vậy cũng khó có thể chống đỡ được.
Trong tình thế cấp bách, ta hô lớn: “Thừa nhận đi, ngươi chính là nằm mơ cũng muốn ngủ với ta!”
Lúc này, nhóm tiên nữ vốn là đã hẹn với ta cùng nhau đánh bài không đúng lúc bước vào.
Chỉ thấy ta cùng với Trạch Hoa dây dưa ở bên nhau với tư thế quái dị, các nàng sôi nổi lảng tránh, rồi sau đó trấn an nói: “Chàng có tình, nàng có ý, cố gắng thêm chút nữa là củi khô bốc lửa rồi!”
Bạn đánh bài của ta rời đi, đương nhiên trinh tiết của ta cùng với Trạch Hoa cũng đi theo cùng các nàng.
1.
Ta và Trạch Hoa là thanh mai trúc mã, từ nhỏ tới lớn.
Cha ta là Ma Vương, mẹ ta là thần Tu La duy nhất trên thế gian này.
Còn Trạch Hoa, cha hắn là Thần Quang Minh duy nhất của thiên địa từ hỗn độn sơ khai, mẹ hắn lại là công chúa bảo bối duy nhất của Thiên Đế tiền nhiệm.
Quan hệ của cha mẹ chúng ta cực kỳ phức tạp, chỉ nói mẫu phi của ta cùng với phụ quân của hắn, hồi trẻ còn đánh nhau một trận ở biển Phù Du Kiếp
Sau đó nghe nói là do người khác cố ý gây ra, nhưng cũng không ngăn được việc mỗi lần gặp mặt hai người đều muốn móc mỉa châm chọc nhau.
Ta còn có một cô cô là Vân Thư, có lần tâm huyết dâng trào nhất định phải đi học bói toán, sau đó gặp người nào cũng tính nhân duyên.
Ta với Trạch Hoa thành thân có một nửa là nhờ công lao của nàng cùng với cái mai rùa (3) trong tay nàng.
Khi đó nàng lẩm bẩm, “Miểu Liên, cô cô sẽ không lừa con đâu, con cùng với Trạch Hoa môn đăng hộ đối, bát tự hợp nhau, vượng tài vượng sự nghiệp.”
“Quan trọng nhất chính là, sau khi thành thân thì đào hoa cuồn cuộn.”
Đào hoa cuồn cuộn?
Còn không phải sao, sau khi thành thân Trạch Hoa thật đúng là đào hoa cuồn cuộn, đến nỗi trên đầu ta trở thành thảo nguyên luôn rồi.
____________
(1) Hoa tiền nguyệt hạ: Trước hoa dưới trăng, ý là hẹn hò tình cảm lãng mạn.
(2) Đối ẩm: Hai người cùng nhau uống rượu.
(3) Ngày xưa học bói toán bốc quẻ đều dùng mai rùa để tính (kinh dịch)