TA VÀ PHU QUÂN LÀ TRỜI SINH MỘT CẶP. - Chương 138

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Thôi Lan Nhân cúi đầu ngắm nhìn đôi tay mình, chậm rãi nói:
"Quyền lực không nên sinh ra để đàn áp, mà là để che chở, để bảo vệ."

Tiêu Lâm ngẩn người.

Thôi Lan Nhân lại ngước lên mỉm cười với hắn, hỏi:
"Chẳng phải năm xưa, phu quân cũng từng vì lý do ấy mà đứng ra sao?"

Vì sao ư?

Tiêu Lâm đã rất lâu rồi không nghĩ tới chuyện năm ấy.

Nhưng mơ hồ, trong ký ức lấm lem hiện ra vài gương mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu, mơ hồ không rõ nét, bọn họ như đàn chim non mất mẹ, chen chúc trong một hang núi.

Hang động ấy khuất sâu trên vách núi, lùm cây rậm rạp che phủ, tạm thời cho đám trẻ nhỏ trú thân.
Có đứa nức nở khóc, có đứa đờ đẫn ngơ ngác, chỉ có một bé gái đưa tay nhỏ bé ra, nắm lấy tay hắn.

Nàng nức nở hỏi:
"Ngươi... thật sự sẽ quay lại chứ?"

"Ta sẽ."

Trong tầm mắt mờ mịt tối tăm, một chiếc dây chuyền vàng lấp lóe lay động trước mắt hắn.

Từ đó về sau, hắn chưa từng gặp lại chiếc dây chuyền đó, cũng chưa từng gặp lại đám trẻ ấy.

Chúng còn sống không? Hắn không biết.

Hắn chưa từng quay lại, bởi vì hắn chưa từng có quyền lựa chọn.

Một chiếc xe trâu lao nhanh đã kéo hắn ra khỏi cơn ác mộng ấy.

Cảnh vật vụt lùi phía sau như một lưỡi kéo khổng lồ, điên cuồng cắt đứt từng mảnh ký ức, vung vãi dọc theo đường đi.

Tiêu Lâm trầm mặc.

Thôi Lan Nhân thay hắn trả lời:
"Chẳng phải cũng là để bảo vệ Tiêu gia hay sao?"

Nàng cố tình nhấn mạnh hai chữ "bảo vệ", như muốn khẳng định rằng tâm ý của hai người họ hoàn toàn tương thông, đã như thế thì lẽ nào còn phải chịu trách cứ?

"Phu quân còn cho rằng thiếp không nên, sẽ trách thiếp nữa không?"

Tiêu Lâm khẽ ngẫm nghĩ rồi đáp:
"……Sẽ không."

Ngay tức thì, Thôi Lan Nhân liền nở nụ cười rạng rỡ, vui vẻ nói:
"Thiếp biết ngay mà, phu quân là tốt nhất!"

Tiêu Lâm không thể nào tự nhiên mà đón nhận lời khen của Thôi Lan Nhân.

Không, hắn chẳng tốt đẹp gì cả.

Chỉ là nàng không biết ngay trong khoảnh khắc hắn cân nhắc, hắn đã tính toán ra rằng đáp án ấy sẽ khiến nàng vui, khiến nàng nở nụ cười rạng rỡ, khiến nàng dùng ánh mắt ấm áp đầy quyến luyến đó mà nhìn hắn.

Hắn không phải không bận lòng việc Thôi Lan Nhân "lạm dụng" danh tiếng nhà họ Tiêu, mà là...

Hắn càng muốn chiều chuộng nàng.

Như thể chỉ cần làm vậy, hắn sẽ được ban tặng một nụ hôn ẩm ướt mềm mại làm phần thưởng.

Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, cả người Tiêu Lâm bất giác khẽ run.

Hắn đã sa ngã tới mức này rồi sao?

Mà hơn thế nữa đã hai ngày nay bọn họ không thực sự trò chuyện với nhau.
Nàng có nhận ra không?

Nàng không nhận ra.

Hắn nhún mình thỏa hiệp, nịnh nọt nàng, còn nàng thì vẫn thản nhiên dối gạt.

Thôi Lan Nhân ngỗ nghịch này chỉ biết phóng túng toả ra thứ hương vị mà hắn không cách nào kháng cự, để rồi khiến hắn tự mình mặt dày mà tìm đến.

Nàng chẳng hề bận tâm tới suy nghĩ của hắn, thậm chí còn có thể lấy việc trêu đùa với tâm trạng hắn làm thú vui riêng.

Đang yên đang lành mà sắc mặt Tiêu Lâm chợt lạnh đi, khiến Thôi Lan Nhân lúng túng không hiểu gì. Rõ ràng mới nãy còn nói là "không sao" cơ mà?

Nàng lén lút liếc mắt nhìn hắn, trái tim nhỏ trong lồng ngực đập loạn thình thịch.

Trưởng công tử ngồi ngay ngắn, dáng vẻ đoan chính, ngay cả vạt áo dưới gối cũng không lệch một tấc, như một pho tượng thần linh được an trí nơi thần điện.

Thế nhưng, trong đôi mắt trong suốt kia lại cuộn trào những xoáy nước tối tăm, tựa như bản thể bị giam cầm chỉ chực chờ xé rách xiềng xích, nhào tới, đè nàng ngã xuống đất, siết chặt cổ họng nàng, để tóc họ quấn lấy nhau, hơi thở giao hòa, nóng bỏng không ngớt.

Trong khoảnh khắc nguy hiểm đó, đầu óc Thôi Lan Nhân lại mơ màng nghĩ ngợi.

Nếu bây giờ nàng chủ động nhào tới hôn hắn một cái, liệu Tiêu Lâm sẽ càng nổi giận hơn không?

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo