Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Lan lập tức làm theo, vừa đến gần lò hương đã vô tình hít phải một luồng khói nồng đậm, chỉ một hơi mà trong lồng ngực đã nặng nề khó thở, tim đập dồn dập, đầu óc lơ mơ, rõ ràng không ổn.
Cảnh Lan vội vàng múc nước từ bình hoa dập tắt hương lửa, moi ra khối hương đã cháy dở, bọc lại bằng khăn tay, sau đó lại lục soát khắp phòng, cả cửa sổ và cửa ra vào.
Trở lại, Cảnh Lan nghiêm giọng bẩm báo:
“Cửa sổ căn phòng này đã bị đóng đinh, không thể mở từ bên trong. Vừa rồi thuộc hạ thử thò đầu ra ngoài, liền trông thấy hai kẻ khả nghi lảng vảng gần đó.”
Vì đã nhận lệnh trước, nên Cảnh Lan không lập tức đuổi theo. Thông thường, Cảnh Lan và Cảnh Trừng có thể phối hợp tác chiến một người canh chừng công tử, một người đuổi bắt đối phương, nhưng lần này Cảnh Trừng bị lệnh ở lại bảo vệ phu nhân, chỉ còn một mình Cảnh Lan, khó mà xoay xở.
Nếu không nhờ trưởng công tử kịp thời gọi lại, chỉ sợ y vừa đuổi theo thì kẻ bên ngoài liền quay lại khóa cửa nhốt người.
“Còn khối hương này, hình như có thành phần gây mê. Mang về giao người kiểm nghiệm sẽ biết chính xác.”
Cảnh Lan cẩn thận cất khối hương cháy đen, lại hỏi:
“Trưởng công tử, tiếp theo thuộc hạ nên làm gì?”
“Đem bát thuốc đó đi, rồi tìm người báo tin nói rằng Nhị hoàng tử có lời mời, ta uống rượu không kham, xin cáo lui về trước.”
Cảnh Lan lập tức cho thuốc vào hộp, làm theo đúng lời dặn.
……………………………
“Thứ hương này là xuân dược,” lão ngự y đặt thìa xuống, vuốt râu, ngẫm nghĩ giây lát mới nói chậm rãi:
“Dâm dương hoắc, đỗ trọng dùng để bổ thận, hương phụ hành khí hoạt huyết, nhân sâm cùng nhung hươu để bổ khí sinh tinh. Thuốc có vị hơi mặn, có khả năng còn thêm dương khởi thạch, loại thuốc này có tác dụng khơi dậy dương khí, kích thích tình dục. Lão phu đoán rằng, cả thuốc lẫn hương đều mang tính xuân dược, song thứ hương này hiệu lực mạnh hơn. Chỉ uống thuốc, cùng lắm khó chịu vài canh giờ. Nhưng nếu cả hai cùng tác động… chỉ e thần trí mất sạch, hóa thành cầm thú…”
“Ai mà độc ác đến thế.” Cảnh Lan mặt biến sắc, trầm hẳn xuống.
Lão ngự y đặt bát thuốc xuống, hướng về Tiêu Lâm hành lễ:
“May nhờ trưởng công tử cẩn trọng, mới không trúng gian kế của kẻ tiểu nhân!”
Tiêu Lâm liền sai Cảnh Lan đưa lão xuống núi, đồng thời bảo cung nhân đi tra xem còn có ai bị dụ đến các điện xá bỏ trống khác hay không.
Cảnh Lan gật đầu nhận lệnh.
Loại bẫy bỉ ổi như thế này, chắc chắn không nhắm vào một mình trưởng công tử. Những trò bẩn như “nam nữ gian tình tại trận” họ chẳng những từng nghe, mà còn từng chứng kiến tận mắt.
“Tề Mẫn.” Tiêu Lâm bỗng nhiên nhớ tới một người. Trong cung viện này, chỉ có nàng mới có thể khiến hắn lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Hắn lập tức hạ lệnh:
“Bảo Ngũ lang Tạ gia mang theo ngự y đến tìm công chúa, càng nhanh càng tốt!”
Cảnh Lan không dám chậm trễ, vội vàng lui đi.