TA VÀ PHU QUÂN LÀ TRỜI SINH MỘT CẶP. - Chương 98

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Nắm chặt tờ giấy, Thôi Lan Nhân chỉ thấy dở khóc dở cười.

Thủ đoạn thật vụng về!

Nàng tìm một góc khuất, mở giấy ra xem:
"Đông Noãn Các gặp, có việc thương nghị."

Dưới tờ giấy, chỉ đề một chữ "Man".

Thôi Lan Nhân ngẩng đầu nhìn về phía Vương Thập Cửu Nương, chạm phải ánh mắt nàng liền như chuột gặp mèo, vội vã tản đi, uống trà thì cúi đầu uống trà, ăn bánh thì gấp gáp ăn bánh.

Thôi Lan Nhân vò nát tờ giấy, ném vào bể nước nhỏ bên cạnh.

Chữ viết trên giấy rất giống chữ của Tề Man, nhưng cậu ta xưa nay lười biếng, thường trực tiếp vạch đại một dấu chéo thay cho chữ ký, nên chắc chắn tờ giấy này không phải do Tề Man viết.

Rõ ràng là có kẻ giả danh, hẹn nàng tới Đông Noãn Các.

Đông Noãn Các, nghe cái tên đã biết, là chốn rất thích hợp để làm chuyện mờ ám.

Thôi Lan Nhân đọc nhiều thoại bản, hiểu rõ những màn "kịch đặc sắc" trong truyện thường xảy ra ở những nơi như vậy, há lại ngu ngốc mà tự chui đầu vào rọ?

Hơn nữa, đối phương đã mạo danh mời nàng, tất nhiên đã "mời" sẵn cả những sự việc khác, đâu thể chỉ là độc diễn một mình?

Là Tề Man hay Viên Tứ Lang?

Viên Tứ Lang là biểu huynh của Vương Thập Cửu Nương, rất có khả năng là hắn ta nhờ làm việc gì đó.

Nhưng nghĩ lại, nếu là Vương Thập Cửu Nương, sao có thể liều lĩnh mạo phạm, gây chuyện ngay tại tiệc nhà mình?

Thôi Lan Nhân nghĩ mãi không ra, đang mải xuất thần thì thấy một vị công tử phía trước ra sức nháy mắt với mình. Nhìn kỹ lại, chẳng phải chính là Tề Man đó sao?

Tề Man bĩu môi về phía nàng, rồi len lén rời khỏi đám đông, đi về hướng đông.

Thôi Lan Nhân: "……"

Chẳng lẽ Tề Man không nhận ra sự bất thường trong bút tích, còn tự mình đi tới?

Tề Man đã đi xa, Thôi Lan Nhân len qua đám đông, vừa đi vừa cười mỉm chào hỏi từng người nhận ra mình, sau đó thong thả đi đến bên cạnh Vương Đại Nương, nói mấy câu, lại hỏi dò tỳ nữ chỉ đường, rồi mới bình tĩnh rời khỏi trường yến.

Trong bể nước nhỏ, có chú cá chép lượn qua lượn lại, thỉnh thoảng va chạm vào mẩu giấy đang thấm nước, đến khi có một bàn tay thon dài phá vỡ mặt nước, vớt lấy tờ giấy đã ướt sũng.

Thôi Lan Nhân tuy cũng định tới Đông Noãn Các, nhưng trước hết muốn đi vòng qua đón đầu Tề Man.

Bất kể kẻ viết giấy có ý đồ gì, chỉ cần không để mọi việc diễn ra tại địa điểm đối phương đã chọn, thì nguy hiểm sẽ giảm đi một nửa.

Đi hết một tuần trà thời gian, trước mắt là một hồ nước phẳng lặng, quanh hồ là giả sơn, kỳ thạch lởm chởm. Nếu muốn đến Đông Noãn Các, theo lời tỳ nữ chỉ, đi xuyên qua giả sơn là nhanh nhất.

Thôi Lan Nhân khom lưng, luồn người chui vào.

Bên trong rộng lớn và phức tạp hơn cả cụm giả sơn trong Tiêu viên, cao thấp nhấp nhô, từng khối đá nhọn hoắt lúc lồi lúc lõm như tạo nên một thế giới động thiên kỳ lạ.
Đi trong đó, có khi phải men theo bậc thềm leo lên, có lúc lại lần mò xuống bậc đá thấp.
Ánh sáng len lỏi qua vô số khe hở lớn nhỏ, đổ thành muôn hình vạn trạng bóng tối lốm đốm, tựa như lạc vào một thế giới quái dị đầy ánh sáng kỳ ảo.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo