Tại Sao Tôi Vẫn Ế? - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1.


"Giang Dao, con nói thật cho mẹ nghe, có phải con không thích con trai không?" Mẹ tôi thăm dò, quan sát sắc mặt của tôi.


Tôi ôm trán: "Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều quá, con chỉ là không có hứng thú thôi."


"Cái gì?! Không có hứng thú với con trai?" Mẹ tôi kinh hãi.


"Thôi mẹ, con cúp máy đây, con sẽ tìm thời gian để yêu đương, mẹ đừng nghĩ nhiều quá." Tôi lạnh lùng cúp điện thoại.


Mặc dù mẹ tôi nói có hơi quá, nhưng sự thật đúng là như vậy, tôi, Giang Dao, năm nay đã 23 tuổi, chưa từng yêu đương lần nào.


Tôi đã khiêm tốn thỉnh giáo bạn bè xung quanh, họ quan sát tôi một cách nghiêm túc rồi vỗ vai tôi nói: "Giang Dao, đừng nên bó buộc chuyện giới tính quá."


Tôi: "..."


Nhưng so với tôi, cậu bạn thanh mai trúc mã Lục Thâm lại rất được săn đón, từ nhỏ đến lớn đều được con gái vây quanh, yêu đương với cậu quả thực là chuyện thường ngày ở huyện.


Vì vậy, tôi quyết định đi học hỏi kinh nghiệm từ Lục Thâm, mục đích là để thoát ế trước sinh nhật năm nay.


"Giang Dao, anh bạn đẹp trai của cậu lại đến rồi kìa."


Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Tôi và Lục Thâm học cùng một trường đại học, bạn cùng phòng cả hai đã quá quen thuộc với nhau rồi.


Tôi vừa cảm ơn bạn cùng phòng vừa phản bác: "Nói tôi với cậu ấy là bạn bè chính là một sự sỉ nhục với tôi, cậu ấy thì đẹp trai chỗ nào chứ?"


Tôi xuống lầu, Lục Thâm đang đứng dưới gốc cây lớn trước ký túc xá, ánh nắng lốm đốm chiếu lên khuôn mặt góc cạnh của cậu, cảnh tượng thơ mộng như một bức họa báo. Tôi chột dạ sờ sờ mũi, thôi được rồi, cậu đúng là một anh chàng đẹp trai.


Tôi bước tới vỗ một cái vào lưng cậu: "Đứng đây tạo dáng gì vậy?"


Lục Thâm liếc tôi một cái, đưa tay lên ấn đầu tôi rồi xoa một trận: "Tôi có tạo dáng thế nào cũng không đẹp trai bằng cậu, dì nói cậu công khai xu hướng tính dục với dì rồi à?"


"Tớ không có!"


"Vậy cậu định khi nào công khai?"


"..."


2.


Lúc ăn cơm, tôi nói với Lục Thâm chuyện bản thân muốn thỉnh giáo cậu cách để thoát ế.


Bàn tay cầm đũa của cậu khựng lại, rồi che giấu bằng cách đặt đũa xuống uống một ngụm nước, hắng giọng hỏi tôi: "Cậu thật sự muốn yêu đương đến thế à?"


Tôi nghe thấy có cơ hội, vội vàng nịnh nọt gắp cho cậu một đũa thịt bò: "Mẹ tôi thúc giục ghê quá."


Cậu không ăn miếng thịt bò tôi gắp, chỉ nhìn chằm chằm đồ ăn trong bát, không rõ cảm xúc mà nói: "Bên phía dì tôi có thể giúp cậu đối phó."


"Nhưng cũng đâu thể cứ kéo dài mãi thế này đúng không? Với lại tôi thật sự muốn trải nghiệm thử một chút cảm giác yêu đương."


Cậu đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi: "Cũng không khác gì đâu."


Không biết tại sao, không khí sau đó có chút ngột ngạt, cậu đưa tôi đến dưới lầu ký túc xá, đột nhiên đưa tay về phía mặt tôi, tôi bất giác nhắm mắt lại.


Nghe thấy tiếng cười khẽ của Lục Thâm, tôi mở mắt ra, cậu đang cầm một chiếc lá nhìn tôi cười.


Lúc này tôi mới nhận ra, vừa rồi cậu muốn giúp tôi gỡ chiếc lá này xuống. Mặt tôi bất giác đỏ bừng lên, lườm cậu một cái rồi định chạy lên lầu.


Cậu nhìn theo bóng lưng tôi, khẽ nói: "Thật ra yêu đương với chúng ta bây giờ cũng không khác gì đâu."


Khóa huấn luyện của Lục Thâm dành cho tôi chính thức bắt đầu, đầu tiên, cậu rà soát một lượt danh sách bạn bè trên điện thoại của tôi.


"Tổng cộng 165 bạn bè, độ tuổi trung bình là 38." Lục Thâm cạn lời ngẩng đầu nhìn tôi.


Tôi giơ hai tay đầu hàng, vì tôi không phải loại chủ động, nên danh sách bạn bè trên cơ bản đều là người khác chủ động kết bạn với tôi.


"Thôi bỏ đi, tôi lập một danh sách rồi, chúng ta sẽ huấn luyện theo danh sách này."


Cậu đưa cho tôi một tờ giấy, trên đó viết chi chít kế hoạch tiếp theo của chúng tôi.


"Oa, Lục Thâm, thằng nhóc nhà cậu cũng để tâm đến chuyện thoát ế của tôi quá nhỉ." Tôi nhận lấy tờ giấy, kinh ngạc nói.


Cậu nói nửa đùa nửa thật: "Đúng vậy, tôi đợi không nổi nữa rồi."


3.


Tôi chia đồ ăn vặt Lục Thâm mang đến cho bạn cùng phòng, sau khi họ giành giật xong thì hỏi tôi: "Hai người các cậu rốt cuộc khi nào mới ở bên nhau thế?"


Tôi há hốc mồm: "Hả?"


Thấy vậy, họ đều co rúm lại như chim cút, không nói gì nữa.


Tôi đã giải thích vô số lần rồi, nhưng chẳng có tác dụng gì, chủ yếu là vì mối quan hệ của chúng tôi thực sự quá tốt.


Tôi và Lục Thâm lớn lên cùng nhau, bố mẹ cậu ly hôn năm cậu 10 tuổi, chỉ để lại một mình cậu ở nhà, thuê riêng một người giúp việc để chăm sóc.


Nhưng người giúp việc đó cũng chẳng phải tốt lành gì, ngày nào cũng cắt xén tiền ăn của Lục Thâm, khiến một đứa trẻ nhỏ như vậy gầy như con khỉ. Tôi đã không chỉ một lần nhìn thấy Lục Thâm uống nước lạnh ở vòi nước bồn hoa để lấp đầy cơn đói.


Sau đó, ngày nào tôi cũng giả vờ ăn không hết bữa sáng, dúi bánh bao vào tay cậu bắt cậu giải quyết giúp.


Nhưng chuyện này rất nhanh đã bị lộ, vì vào một buổi sáng đẹp trời, tôi bị hạ đường huyết ngất đi.


Sau khi tỉnh lại, mẹ tôi ngồi bên giường hỏi: "Giang Dao, sao con không ăn sáng?"


Tôi đành phải kể lại toàn bộ sự việc, mẹ tôi nghe xong, im lặng rất lâu mới nói một câu: "Đứa trẻ đáng thương."


Sau đó là tuổi thơ vui vẻ của tôi và Lục Thâm, mẹ tôi gần như coi cậu như con ruột, bố tôi cũng sẽ đưa cậu đi công viên giải trí cùng tôi.


Mặc dù có chút ngại ngùng, nhưng tôi thật sự gần như coi Lục Thâm là anh trai.


Ai mà lại muốn yêu đương với anh trai chứ?


"Giang Dao, xuống lầu."


7 giờ sáng nhận được điện thoại của Lục Thâm, nói thật, tôi có hơi muốn bóp chết cậu.


Tôi mặt đầy oán khí xuống lầu, đứng trước Lục Thâm bảnh bao sáng sủa, giống như một con chim nhỏ tức giận, không, một con chim chết tức giận.


Cậu nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt, đưa tay lên cốc cho tôi một cái: "Cậu đi hẹn hò mà ăn mặc thế này à?"


Tôi ngơ ngác nhìn cậu: "Hẹn hò gì cơ?"


Cậu nheo mắt một cách nguy hiểm, túm lấy gáy tôi, ghé sát lại hỏi: "Tờ giấy kia đâu? Cậu có xem qua chưa?"


4.


Tôi thoát khỏi tay Lục Thâm, bay nhanh về tổ chim của mình, với tốc độ nhanh như chớp thay quần áo trang điểm, rồi từ một con chim chết biến thành phượng hoàng.


Tôi khoan thai đứng trước mặt cậu, ra vẻ kiêu kỳ nói: "Sao giờ mới đến?"


Lục Thâm bực bội liếc một cái, nhận lấy túi xách trong tay tôi rồi đưa cho tôi bữa sáng.


Tôi vừa ăn vừa hỏi cậu: "Cậu đã tìm được đối tượng hẹn hò cho tôi rồi à? Thế nào? Đẹp trai không?"


Lục Thâm cười mà không nói.


Cuối cùng chúng tôi đứng ở cổng công viên giải trí nhìn nhau.


"Tôi đã hỏi tất cả những người xung quanh phù hợp với tiêu chuẩn của cậu rồi, rất tiếc, chẳng có ai ưng cậu cả." Lục Thâm nhìn tôi với ánh mắt đầy trêu chọc: "Vì vậy, hôm nay tôi sẽ hẹn hò với cậu."


Vốn nghĩ phải hoàn thành buổi hẹn hò đầu tiên với người không quen biết nên tôi còn khá căng thẳng, không ngờ lại là Lục Thâm, trong lòng tôi thở phào nhẹ nhõm.


Chúng tôi năm nay đã là sinh viên năm cuối, những nơi ăn ngon, chơi vui xung quanh gần như đã nắm rõ trong lòng bàn tay, nhưng công viên giải trí này thì lại là lần đầu tiên đến.


Nhìn những quả bóng bay sặc sỡ bên trong, tôi nhớ lại lần đầu tiên cùng Lục Thâm đến công viên giải trí.


Lúc đó chúng tôi tốt nghiệp tiểu học, cùng thi đỗ vào trường trung học cơ sở tốt nhất, bố mẹ tôi để thưởng cho chúng tôi nên đã đưa cả hai đến công viên giải trí.


Hôm đó rất đông người, bố tôi bảo chúng tôi nắm tay nhau để không bị lạc. Nhưng Lục Thâm lúc đó đã biết xấu hổ, sống chết cũng không chịu nắm tay tôi, quả nhiên, tôi vì những quả bóng bay màu sắc đó mà đi lạc.


Khi tôi nhận ra, xung quanh đã toàn là người lạ, không còn thấy bóng dáng của Lục Thâm và bố đâu nữa.


Tôi bình tĩnh tìm nhân viên, nói với họ rằng mình bị lạc, rồi nhờ họ thông báo qua loa để bố đến đón tôi.


Tôi chán chường ngồi trên ghế nhìn chằm chằm vào mũi chân mình, đột nhiên giọng nói lo lắng của bố vang lên: "Dao Dao!"


Vừa định ngẩng đầu lên, tôi đã bị một cơ thể mang đầy hơi nóng ôm chầm lấy, đây không phải là bố tôi… là Lục Thâm.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo