Thiếu niên của tôi - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1


Khi bị Lục Thương ôm vào lòng.

 

Tôi tình cờ nghe thấy tiếng bàn tán ngoài hành lang.

 

“Này, cậu nói xem, Trần Vãn Vãn có hối hận vì đã từ chối Lục Thương không?”

 

“Chắc chắn rồi! Cậu nhìn dáng vẻ nghèo kiết xác của cô ta bây giờ mà xem.”

 

“Hồi đó Lục Thương sống chết theo đuổi cô ta thế cơ mà…”

 

“Nếu tôi là cô ta, tôi ước gì quay lại quá khứ để tự tát mình mấy cái.”

 

“…”

 

Tiếng bàn tán dần xa.

 

Tôi mới được người đàn ông kia buông khỏi vòng tay.

 

Anh ta đưa ngón tay ra, hơi nghịch ngợm móc nhẹ vào đuôi tóc buộc cao của tôi.

 

“Có vẻ đang nói đến chúng ta nhỉ?”

 

“…”

 

Mượn tiền người từng bị mình từ chối đã đủ mất mặt rồi.

 

Lại còn bắt gặp bạn học cũ bàn tán sau lưng.

 

Tôi nép vào góc tường, mặc cho ánh mắt anh ta lướt qua người mình không chút kiêng dè.

 

Sau đó, tôi mở miệng:

 

“Bà nội tôi bị bệnh phải nhập viện…”

 

“Bà em bệnh thì liên quan gì tới tôi?”

 

Anh ta nghiêm túc dựa sát vào tôi, hỏi câu ấy.

 

Tôi nghẹn lời.

 

Anh ta nghiêng đầu lại gần, ép tôi vào góc tường.

 

Cúi xuống, rút từ túi áo tôi ra một cây bút.

 

Sau đó cắn mở nắp, nắm lấy tay tôi, viết lên cổ tay tôi một dãy số.

 

Người đàn ông ngước mắt nhìn tôi, đôi mắt nhìn người đầy thâm thúy và có phần áp chế.

 

Anh ta ấn nhẹ lên vai tôi, thì thầm bên tai:

 

“Một đêm, mười ngàn.”

 

“Nghĩ kỹ rồi hãy liên hệ với tôi.”

 

2

 

Tôi đút tay vào túi, đứng bên đường, dõi mắt nhìn từng chiếc xe lướt qua.

 

Cho đến khi điện thoại vang lên.

 

Tôi bắt máy.

 

“Tiến triển sao rồi?”

 

Giọng nói bên kia có phần khàn khàn, chắc cũng thức trắng đêm như tôi.

 

Tôi đáp lại: “Tệ lắm.”

 

“Tệ là sao?”

 

Tôi thở dài:

 

“Đến địa điểm gặp mặt cụ thể rồi nói sau.”

 

“…”

 

Tắt máy, tôi đưa tay lau dấu viết còn hằn trên tay.

 

Chữ của Lục Thương hồi trước như gà bới, giờ thì trông lại rất đẹp.

 

Người ở đầu dây bên kia là đồng nghiệp của tôi.

 

Hà Xương Húc, tổ trưởng tổ điều tra đội hình sự Công an thành phố.

 

Còn tôi, là một cảnh sát ngầm.

 

Thật ra tôi không hề muốn làm nhiệm vụ nằm vùng lần này, nhưng thân phận này lại quá phù hợp với tôi.

 

Kẻ tình nghi trong vụ án xã hội đen mà đội hình sự đang điều tra, tên Lục Thương.

 

Là tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Nhật Hải.

 

Doanh nhân trẻ của thành phố.

 

Cũng là… mối tình đầu nổi danh một thời của tôi hồi cấp ba.

3

 

Vì đã đồng ý giúp đội hình sự tiếp cận nghi phạm.

 

Tôi được điều đến làm việc gần nhà Lục Thương.

 

Bề ngoài, tôi là nhân viên làm thêm ở cửa hàng tiện lợi.

 

Thực chất, tôi đang bí mật theo dõi nhất cử nhất động của Lục Thương.

 

Nhưng cả tuần trời, Lục Thương chưa từng ghé vào cửa hàng lần nào.

 

Rõ ràng cần mua đồ, nhưng chỉ cần tôi có mặt là anh ta sẽ không vào.

 

Đến lúc tôi bắt đầu sốt ruột, cuối cùng có một hôm, khi anh ta như thường lệ đi ngang qua cửa hàng, tôi lén bám theo.

 

Lúc ấy trời chạng vạng, ánh hoàng hôn phủ lên vạn vật một màu mật ong.

 

Tôi nhìn thấy cuối con hẻm.

 

Hai ba thanh niên vây quanh một người đàn ông trung niên đang quỳ gối.

 

“Đừng đánh nữa… xin mấy cậu, cho tôi thêm vài ngày…”

 

Gương mặt người đàn ông trung niên đã bầm tím không còn nhận ra nổi.

 

Ông ta quỳ rạp trên đất van xin không ngừng.

 

Rồi lại bị đám thanh niên kia đạp đá tới tấp.

 

Gây rối đánh nhau?

 

Vụ án có tính chất xã hội đen?

 

Khoảnh khắc đó, theo bản năng tôi suýt lao ra ngoài.

 

Nhưng đột nhiên bị ai đó ôm lấy eo.

 

Hương thuốc lá mùi bạc hà lành lạnh xộc vào mũi tôi.

 

Tất cả giác quan như bị đóng băng.

 

Có người tiếp cận từ phía sau mà tôi không hề hay biết?

 

Đã hơn mười năm rồi chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

 

Anh ta nhàn nhã ngậm thuốc lá, ngón tay vô thức vuốt nhẹ qua eo tôi.

 

Tôi quay người lại, đối mặt với một đôi mắt sâu thẳm.

 

Lục Thương.

 

Rõ ràng là tôi theo dõi anh ta, vậy mà giờ giống như đang bị anh ta đùa bỡn.

 

Tôi vừa định lên tiếng, ngón trỏ của anh ta đã đặt lên môi tôi.

 

 

“…”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo