Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi!” Diệp Dịch Vy khó thở.
“Láo xược! Ngươi dám chỉ bồn cung!” Thần Phi đứng thẳng lên, liếc xéo, giống như sắp phải giơ roi lên đánh vào mặt người khác, “Cho dù là Hoàng Hậu có đứng đây, bổn cung bắt ngươi quỳ thì ngươi cũng phải quỳ! Đây là Tử Cấm Thành, không phải Phủ Quốc Công nhà ngươi đâu!”
Hai bên giằng co, ta vừa nâng tay lên lại bỏ tay xuống.
Hai người kia là củi khô gặp phải lửa lớn, ai đến gần cũng sẽ bị cháy.
“Phương Quý nhân xin lỗi Thần Phi ngay, ở chỗ của bổn cung cãi cọ còn ra thể thống gì!” Hoàng Hậu kịp ra tới, tinh thần của nàng tốt lên nên ra ngoài xử lý mọi chuyện, ta lập tức tìm được ô dù, chiếm vị trí tốt nhất.
Một câu xác định rõ ràng, sau đó nàng vẫy tay với ta, bảo ta cùng đi vào với nàng, để lại Diệp Dịch Vy cùng với Thần Phi đang trợn mắt nhìn nhau.
Hoàng Hậu đỡ trán: “Hôm nay muội cũng thấy, Lưu Hầu tuyển quyết tâm muốn học muội.”
Ta ngồi trong cung Hoàng Hậu, tự nhiên như ruồi mà bóc quả quýt, khi đưa cho Hoàng Hậu thì nàng lắc đầu, nói là quá lạnh.
Ta không sợ lạnh, ăn hết, ăn đến nỗi đầu ngón tay ố vàng.
“Muội không tức giận ư?” Hoàng Hậu hỏi, có thể cũng chưa từng nhìn thấy ai vô tâm như ta, “Nếu Hoàng Thượng đến chỗ nàng…”
“Đi thì đi thôi!” Ta ăn phải một quả quýt chua, chua đến ê cả răng, trong miệng lại phun ra mấy lời, ngắt lời Hoàng Hậu, “Nếu muội giận nàng ta cũng vẫn tiếp tục học, vốn là mượn cớ giống với muội mà vào cung, nhận được lợi ích thì làm sao mà dừng lại được? Nếu Hoàng Thượng chỉ là thích khuôn mặt này của muội, cả thiên hạ này có bao nhiêu người con gái có khuôn mặt tương tự với muội, nếu mà mỗi ngày muội đều phải lo lắng hãi hùng, thật sự sẽ thành người đàn bà ghen tuông đó.
“...” Hoàng Hậu không nói gì, chỉ nhìn rồi đánh giá ta thật lâu.
Có thể người trong cung đều coi ta là một đứa trẻ, ta tiến cung từ năm mười bốn tuổi, cho dù ngây thơ cũng đâu phải là đồ ngốc, mưa dầm thấm đất, cũng hiểu được trong cung tranh đấu gay gắt, mỗi người đều có phương pháp tự bảo vệ bản thân.
Thần Phi cường thế, Tần Đáp ứng tầm thường (18), Lạc Thường tại nhanh nhẹn, Thư Đáp ứng giàu có.
Còn có ta vô ưu vô lự.
“Muội cũng rõ rồi.” Hoàng Hậu hơi hơi mỉm cười, xoa đầu ta, “Chỉ là đánh vài cái cho thỏa đáng, có thể khiến cho người bên cạnh an phận không ít.
Nàng lau ngón tay cho ta, dính một chút nước, màu vàng trên đó lại rất khó lau hết.
“Cũng không phải mọi người ở chung lâu sẽ có chân tình đâu.”
Hoàng Hậu nói như vậy.
Vì thế, buổi chiều hôm đó ta đi thiên điện.
Lưu Hầu tuyển đang thêu khăn tay, hoa văn nhị long hí châu, thêu cho ai chỉ cần nhìn cũng biết. Khả năng thêu thùa của nàng rất tốt, điểm này tốt hơn ta nhiều, thiên phú của ta có lẽ đều ở chỗ lạc quan rộng rãi.
Sau khi nàng hành lễ, ta không để nàng đứng dậy.
Ta không thích vòng vo, mấy năm nay ta cũng không phải vòng vo với ai cả.
“Nếu như ngươi cứ luôn bắt chước theo bổn cung, ngươi sẽ vĩnh viễn không được sủng, bởi vì trong cung chỉ có thể có một Tần Quýt, cho dù là mặt mũi, Hoàng Thượng cũng chỉ nhìn một Tần Quýt mà thôi.”
Nàng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm ta.
Ta không nói nữa, xoay người rời đi, đóng cửa gỗ đánh uỳnh một tiếng, nói với cung nhân bên cạnh, nếu Hoàng Thượng tới, ta không muốn nhìn thấy Lưu Hầu tuyển xuất hiện.
Các cung nhân lần đầu tiên thấy ta nghiêm túc như thế, giống như một người lớn, không ngờ đều im lặng như ve sầu mùa đông, ai nấy đều sợ hãi gật đầu.
62.
Cung nhân bên cạnh ta đều là do Hoàng Đế chọn lựa, vì thế dĩ nhiên là mọi hoạt động lớn bé của ta đều được báo cáo cho Hoàng Đế.
“Nghe nói hôm nay nàng đã rất tức giận?”
Tối hôm nay Quân Khoát đến chỗ ta, bọn ta đánh cờ, kỹ thuật của hắn cao, ta thì không biết chơi, bở vì thế hắn không cần phải để tâm, toàn cố ý quấy rầy ta suy nghĩ.
“Là bởi vì Tiểu Đức Tử cho nàng ta vào Dưỡng Tâm Điện ư? Ta liếc mắt một cái nhìn thấy nàng ta không phải là nàng nên đuổi nàng ra ngoài luôn rồi, chén tổ yến kia đều cho Chu Lộc Toàn ăn hết.”
Thái giám Chu Lộc Toàn hàng ngày còn được ăn ngon hơn là ta, mỗi ngày đều có người mời ăn cái này cái khác.
Khi còn nhỏ, Lý Quân Khoát đã từng bị hạ độc, vì thế không dễ dàng ăn đồ ăn người khác đưa, những thứ kia phần lớn đều vào bụng của đại thái giám, mấy năm nay Chu Lộc Toàn cũng là ôm gánh nặng phía trước, bụng càng ngày càng tròn.
Nhưng mà… đường đường là Hoàng Đế lại giải thích với ta nhiều như vậy, trong ngực ta có một tia ấm áp.
“Vậy thì lần sau thần thiếp sẽ làm cho ngài một bát canh tổ yến.”
______
(18) Bình thường thì chữ tầm thường này mang nghĩa không tốt lắm, nhưng trong văn cảnh này thì khá tốt. Tầm thường này là tự Tần Đáp ứng tạo ra một cái áp giáp tầm thường, không bắt mắt, như thế sẽ tránh được mũi nhọn, cũng là một cách để bảo vệ mình, chứ không hề có ý chê bai.