Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
92.
Muội muội của Thần Phi đều không được các vương công quý tộc yêu thích, lại đã đến tuổi gả đi.
Rượu đã uống rất nhiều, có bao nhiêu người sẽ làm chuyện hồ đồ, nhất định phải trong lúc mọi người vui vẻ mà gây chuyện.
“Vương nhị tiểu thư cũng đến tuổi kết hôn rồi, thật lâu mới có cơ hội vào kinh, Thần Phi nương nương có nhìn trúng ai không, để tìm một lang quân như ý, nàng đỡ phải quay lại vùng Tây Bắc chịu khổ với gió cát.
Hắn lại mở to hai mắt đánh giá muội muội, giống như là đang định giá.
“Khuôn mặt của nhị tiểu thư có vài phần tương tự với Thần Phi nương nương đã là không tầm thường rồi. Thật đáng tiếc, ở Tây Bắc kham khổ, nhị tiểu thư lớn lên ở quân doanh, thiếu tư thái của nữ nhi.”
“Thận Thân vương.”
Hoàng Đế biết tính nết của Thần Phi, không vui nhíu mày, không lạnh không nhạt mà nhắc nhở hắn một tiếng.
Nhưng người kia không chịu bỏ qua, thấy tẻ nhạt lại còn muốn nói thêm nữa.
Ta trộm ngắm sắc mặt lạnh băng của nhị tiểu thư, chỉ tiếc là lúc này chỉ có thể ngồi yên mà giận dữ.
Lại liếc nhìn Thần Phi, nàng lạnh mặt, nện thật mạnh chén rượu trên bàn, khiến cho ta thở cũng không dám thở mạnh.
“Thận thân vương đã từng đến Tây Bắc chưa?” Nàng cao giọng hỏi.
“Chưa từng.”
“Vậy sao ngươi biết Tây Bắc nghèo khổ như thế nào? Muội muội của bổn cung bảy tuổi đã có thể múa thương, mười tuổi đã lên ngựa rong ruổi, mười ba tuổi đã cùng cha xuất chinh lập nhiều quân công, bổn cung đang ở trong cung hiểu biết rất ít đối với các công tử tân quý trong cung, ngươi có thể tham mưu cho bổn cung một chút có ai xứng đôi với muội muội của bổn cung không?”
“Còn có ai có thể thay thế cho muội muội của bổn cung, thủ quan ở Tây Bắc giúp bệ hạ?”
“Muội ấy chưa từng kêu khổ, ngươi có tư cách gì mà nói chứ?”
“Bổn cung thấy ngươi là sống lâu trong mộng ôn nhu phú quý mà hồ đồ rồi.”
“Hôm nay bổn cung ở đây, trước mặt bệ hạ cũng nói rõ, nhị tiểu thư Vương gia sẽ không gả cho người ở kinh thành, chỉ cưới một người kiêu dũng có chí hướng, trở về Tây Bắc.”
Nàng nói chuyện, không bận tâm chút nào với mọi người ở đây, cho dù là thể diện của Hoàng Đế.
Tất cả đều im như ve sầu mùa đông, hận không thể độn thổ.
Nữ nhi của Vương gia chỉ cưới không gả.
Mắt ta long lanh, không hổ là Thần Phi tỉ tỉ, thật muốn đứng lên phất cờ hò reo ủng hộ nàng.
Thật sự quá lợi hại!
Nàng không chỉ mắng người trong cung, ai nàng cũng dám mắng!
93.
May mà Thần Phi không mang gậy tới, nếu không Thận Thân vương phải nằm mà ra ngoài.
Hoàng Đế thấy không khí căng thẳng, rượu đã tỉnh hơn nữa, không có tí hứng thú nào.
Yến hội cứ thế qua loa kết thúc.
Ta cùng với Lý Quân Khoát đồng hành hồi cung.
Hắn nắm tay ta, dán bên cạnh ta, vì men say mà bước chân bừa bãi.
Suốt trên đường hồi cung, hắn chỉ nhắm mắt đi theo tiếng bước chân.
Trọng lượng cơ thể của hắn đè lên người ta, ta giống như con bò già khổ không chịu được.
“Ngài thật là nặng,” Ta thở dài, “Sớm biết như thế đã bảo ngài trở về cùng Thần Phi tỉ tỉ.”
Thần Phi tỉ tỉ siêng năng rèn luyện, nhất định có thể đỡ được Lý Quân Khoát mà bước đi như bay.
“Lý Quân Khoát hiện tại đã nghe nói đến Thần Phi thì đau đầu: “Nàng hả…”
“Thật quá lớn mật”
Nhưng nghe thì thấy hắn không hề tức giận.
“Rõ ràng là Thận thân vương sai, Thần Phi tỉ tỉ không phải là lớn mật, là dũng cảm mới đúng.”
“Được rồi được rồi, Tiểu Quất Nhi nói đúng, càng ngày càng nhanh mồm dẻo miệng giống Thần Phi rồi.”
Đúng là ta lớn mật hơn ngày xưa rất nhiều, ta thậm chí còn muốn nói, không chỉ có Thận thân vương sai, còn có tiên đế, còn có…
Ta cứ cảm thấy có cái gì đó, còn có ai đó sai.
Nhưng những cái đó giống như một mảnh sương mù mông lung gắn vào trong lòng.
Ta giống như có thể thấy cho dù đi đường nào cũng không thể tránh thoát được.
Có thể bởi vì ta chưa từng đến Tây Bắc, chưa từng thấy Hải Đông Thanh.
Hơn nữa, cả đời này đều không thể đi, không thể thấy.
Loại cảm giác vô lực này khiến cho người ta bực bội, ta đột ngột đẩy Lý Quân Khoát ra, cảm thấy hắn không biết bản thân mình nặng đến mức nào.
“...”
Đêm nay Lý Quân Khoát dịu dàng vô cùng.
Không giống say rượu.
Xong việc hai mắt ta đỏ lên, nước mắt trên ngực hắn ướt nhẹp, hắn hôn ta, thay ta lau nước mắt, lại nói một câu không liên quan
“Tiểu Quất Nhi, đừng trách ta.”
94
Khi Vương tướng quân trở lại biên giới thì mang theo cả đại ca của Thư Đáp ứng.
Ta không hiểu việc đó lắm.
Chỉ biết trong khoảng thời gian kia, Thư Đáp ứng thường xuyên nhận được đồ vật từ bên ngoài cung, lại không phải vàng bạc mà là mấy cuốn sách nhỏ.
Nàng cùng với Thần Phi đi lại thường xuyên hơn.
Thái độ của Thần phi đối với nàng cũng buông lỏng không ít. Ít nhất sẽ không nói trước mặt ta: “Thư Lan Âm chính là tiếu diện hồ (23), ta cũng không dám nhận đồ của nàng.”
Hiện tại nàng nói: “Tiểu tử họ Thư, chỉ mong hắn đánh giặc có thể bằng một nửa bản lĩnh kiếm tiền của đệ đệ hắn.
_____________
(23) Tiếu diện hổ: Con hổ có khuôn mặt cười, ý là bên ngoài thì cười bên trong thì rất ghê gớm