Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi đổi nickname từ “Bá Đạo Mẫu Đường Lang” thành “Phú bà Lẳng Lơ Có Tiền”.
Và rồi tôi gặp một chàng trai có tên là “Chị Lý phiên bản doanh nghiệp”.
Chúng tôi phối hợp cực kỳ ăn ý, cậu ấy dẫn tôi vào trại địch “bảy lần vào, bảy lần ra”, qua vài trận, lửa tình bắt đầu nhen nhóm.
Tôi quyết định thừa thắng xông lên, nhờ chị trợ lý làm quân sư đi đánh đôi để tìm cơ hội tán tỉnh anh chàng.
Không ngờ chị trợ lý lại từ chối.
“Đừng nhắc nữa, tài khoản của chị vừa bị tổng giám đốc TUÂN mượn, đang cày nick phụ cho ảnh!”
Tôi chợt nhớ ra – chị trợ lý họ Lý.
“Tên tài khoản game của chị là gì?”
“Chị Lý phiên bản doanh nghiệp.”
Tuân Khâm!! Không ngờ anh lông mày rậm mặt mũi đoan chính mà lại dùng tài khoản của cấp dưới để tán gái!
Tôi thuận nước đẩy thuyền, gợi ý gặp mặt ngoài đời.
Phía bên kia do dự rất lâu, cuối cùng cũng đồng ý, còn gửi tôi địa chỉ một nhà hàng sang trọng có mức tiêu dùng cực cao.
Ngon hay không không quan trọng, quan trọng là tôi cuối cùng cũng có thể chạm vào cơ bụng 8 múi của trai đẹp rồi!
Lệ chảy ra từ khóe miệng.
Đến giờ hẹn, tôi ăn diện kỹ lưỡng đến nhà hàng. Quả nhiên, thấy Tuân Khâm với vẻ mặt có chút bất an.
Tôi thong thả đi tới, ngồi xuống đối diện anh ta.
“Tại sao lại dùng tài khoản của chị Lý để tiếp cận tôi?”
Chỉ thấy anh ta hít sâu một hơi, dùng khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng thốt ra một câu:
“Dù em có vạn kẻ địch, thì anh vẫn ở tiền tuyến giương cao cờ tình yêu vì em!”
Tôi: “???”
Thấy tôi không phản ứng, anh ta tiếp tục:
“Hút thuốc chỉ hút thuốc Huyền Hạc Môn, cả đời chỉ yêu một người!”
Khoan, cái... cái gì vậy? Rốt cuộc là cái chỗ nào khiến anh tưởng tôi thích mấy câu sến súa quê mùa thế này hả?!
"Bá Đạo Mẫu Đằng Lang" tan nát cõi lòng.
Tôi nghẹn ngào nói:
“Con người sống không nên kiêu, làm việc nhớ phải khiêm tốn!”
Đang ăn được một nửa, thì Yến Phong Đình dẫn người đến bắt gian.
Cậu ta hùng hổ xông vào nhà hàng, trong mắt có ba phần lạnh lùng, ba phần giễu cợt, và bốn phần dửng dưng.
Nhưng khi nhìn thấy người ngồi đối diện tôi là Tuân Khâm, tất cả lập tức biến thành sốc nặng.
“Cậu… cậu, sao lại là cậu?!”
Thế giới quan của thằng nhóc như bị sụp đổ. Đôi mắt quả hạnh trong veo lập tức rưng rưng nước mắt.