Tôi Chỉ Thích Con Gái - Chương 10

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Đợi cả tiếng đồng hồ, cuối cùng điện thoại tôi cũng reo.


Nhìn thấy người gọi là nam chính, tôi nhấc máy lên là mắng ngay một trận:


“Cậu chạy đi đâu rồi? Có còn là chiến hữu tốt của tôi không đấy? Thoát trận lúc này là đàn ông hả? Nếu không muốn đến thì đừng cho tôi hy vọng từ đầu, tôi ở đây làm bảo vệ sân bay mấy tiếng đồng hồ rồi đấy, nếu cậu còn không tới nữa, tôi sẽ bỏ học đi làm luôn đấy! Quan trọng nhất là — cậu còn báo sai giờ máy bay nữa!”


Sau khi tôi mắng mỏ một hồi dài, đầu bên kia mới vang lên một giọng nói lạ run lẩy bẩy:


"Đừng chửi nữa... cậu ta bị tôi bắt cóc rồi..."


Tôi lập tức im bặt.


Thấy tôi không nói gì nữa, giọng tên bắt cóc ở đầu bên kia trở nên hung hãn:


“Còn muốn nhìn mặt nó nữa thì, mười giờ tối nay cầm mười triệu đến bãi đỗ xe ngầm XX tìm tao! Không được báo cảnh sát, nếu không tao sẽ giết nó!


Nói xong, tên bắt cóc cúp máy ngay lập tức.


Tôi muốn khóc mà không có nước mắt:


“Anh bắt cóc ơi, ít nhất cũng cho tôi nói mấy câu với nam chính chứ, để tôi hỏi chính xác giờ máy bay là mấy giờ đã!”


Đúng lúc tôi chưa biết phải làm sao, nữ phụ từ cổng đón khách bước ra.


Tôi vui mừng tột độ, vẫy tay lia lịa với cô ấy:


“Vợ ơi!”


Biểu cảm lạnh lùng trên gương mặt nữ phụ tan biến khi  nhìn thấy tôi.


Cô ấy có phần ngạc nhiên nói:


“...Sao cô lại ở đây?”


Tôi lao tới ôm lấy nữ phụ:


“Vợ ơi, em đã 36 giờ 17 phút 51 giây không gặp chị, em nhớ chị quá!”


Lần đầu tôi lao vào ôm nữ phụ, cô ấy đá tôi vào bụi cây.


Lần thứ hai tôi lao tới, cô ấy lấy chổi đập tôi ngất.


Nhưng lần này, cô ấy không từ chối cái ôm ấy nữa.


Thần kinh căng thẳng từ sau bữa tiệc sinh nhật dường như được thả lỏng trong cái ôm này.


Cô ấy nhẹ nhàng ôm lại tôi, như thể vừa đưa ra một quyết định nghiêm túc.


Cho đến khi điện thoại reo lên lần nữa, tôi mới không nỡ kết thúc cái ôm này.


Tôi rút một tay ra để nghe điện thoại, vừa ấn nút nghe thì nghe thấy giọng nói thô lỗ bên kia:


“Alo, thời gian giao tiền tối nay đổi thành 11 giờ nhé, tao đang kẹt xe!”


Tôi: “…”


Thấy nữ phụ có vẻ tò mò, tôi dịu dàng giải thích:


“Vợ ơi, chị đừng lo, không có gì lớn đâu, chỉ là nam chính bị bắt cóc rồi, tên bắt cóc đòi em mười triệu thôi.”


Nữ phụ: “?”


Cô ấy nhíu mày nói :


“Em mau đi cứu nam chính đi, nếu cậu ta chết, em sẽ bị phạt điện giật vì thất bại trong nhiệm vụ mất.”


Tôi ngẩn người vài giây, rồi che giấu nụ cười hỏi:


“Vợ ơi, chị đang lo cho em sao?”


Nữ phụ chậm rãi nhìn sang chỗ khác:


“…Ừ.”


Tôi nắm lấy tay cô ấy, vui sướng nói:


“Tốt quá! Vậy thì chúng ta cùng đi cứu nam chính nhé!”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo