Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
53.
Không ngờ Trương Cầm cũng đến.
Bà ta nói nhất định phải tới, thậm chí còn mang theo Trương Thiên Bảo và bố của cậu ta tới.
Trương Cầm ôm lấy một chiếc khoá trường mệnh bằng vàng cùng với một cái vòng tay đưa cho Tống Tương Tương, “Tương nhi, hôm nay cha của Thiên Bảo cầu xin ngàn vạn lần, muốn đến ăn sinh nhật của Nhiễm Nhiệm, lại muốn tới xin lỗi Nhiễm Nhiễm, còn đánh trang sức để tạ tội, con xem cái vòng tay này là do bọn họ tự đánh. Khoá trường mệnh này là Diệu Tông dặn dò mẹ tặng cho Nhiễm Nhiễm đó.”
Tôi ở bên cạnh nghe lén, Trương Cầm nhìn thấy tôi thì kéo tôi sang bên cạnh, định đeo lên cho tôi.
Nhưng lại phát hiện ra chiếc khoá trường mệnh đeo trên cổ tôi còn lớn gấp đôi chiếc do Trương Cầm làm, mà đôi tay tôi cũng đeo đầy vàng bạc châu báu, căn bản không còn chỗ nào để mang mấy thứ vàng bạc trang sức kia.
Trương Cầm xấu hổ đỏ cả mặt, đành phải nhét lại túi giấy, lại đưa túi cho Tống Tương Tương.
54.
Tống Tương Tương nhét trả, nói, “Mẹ, hiện tại Diệu Tông vừa mới kết hôn, đang rất cần tiền, trang sức này mẹ giữ đi,” Nói xong nhìn cha của Trương Thiên Bảo, “Việc này đã xong rồi, đồ vật cũng mang về đi thôi.”
Trương Cầm cầm lấy túi, kéo Tống Tương Tương sang một bên, không biết thì thầm cái gì.
Trương Thiên Bảo bên cạnh vẫn luôn muốn cầm lấy tay áo của tôi muốn chơi cùng tôi, tôi liếc mắt nhìn nó, “Tránh ra!”
“Anh xin lỗi, lần trước anh không nên thơm em, lần sau anh không dám nữa,” Một đứa trẻ lớn rồi cắn môi định khóc.
Tôi tóm lấy lỗ tai uy hiếp nó, “Nếu anh dám khóc, tôi sẽ đánh anh đó.”
Ở phía xa, tôi thấy Trương Cầm và Tống Tương Tương nhìn thoáng về phía chúng tôi.
55.
Nói tóm lại, sinh nhật lần này vẫn rất vui vẻ, nhận được rất nhiều quà, đều vô cùng đáng giá.
Không ngờ hai ngày sau, Trương Cầm mang theo cả nhà Trương Thiên Bảo tới nhà.
Trương Thiên Bảo lạ lẫm sờ soạng khắp nơi, bố mẹ của Trương Thiên Bảo cũng bị chấn kinh vì sự xa hoa của biệt thự, hai người nhìn nhau vài lần, không biết là đang nghĩ xấu cái gì.
Hôm nay Lý Mạnh Nhiên ở nhà, nhìn thấy bà lớn giọng xuất hiện, người đàn ông luôn luôn nhẹ nhàng nho nhã cũng lộ ra vẻ chán ghét.
Ba người này không còn khí thế lúc ở Trương gia thôn nữa, trong lúc nhất thời, chân tay cũng không biết đặt ở đâu, chỉ ngồi nửa cái mông đặt lên trên ghế.
“Phía trước chuyện của bọn trẻ chỉ là hiểu lầm, chúng tôi đã dạy dỗ Thiên Bảo thật cẩn thận, nó cũng biết sai rồi…”
Lý Mạnh Nhiên giơ tay ngăn bà ta lại, “Chuyện quá khứ tôi không đề cập tới, coi như đã qua rồi, hôm nay ông bà tới đây có chuyện gì sao?”
“Không phải là…” Bà lớn giọng lên tiếng, phát hiện ra giọng nói của mình trong phòng trở nên vô cùng chói tay, vội vàng giảm giọng, “Không phải là hai ngày trước ở sinh nhật của Nhiễm Nhiễm, chuyện đính hôn của hai nhà chúng ta, chúng tôi nghĩ…”
“Đính hôn cái gì?”
Lý Mạnh Nhiên kinh ngạc nhìn Tống Tương Tương, tôi cũng kinh ngạc nhìn cô ấy.
56.
Không ngờ Tống Tương Tương cũng ngây người.
“Ngày hôm đó, mẹ tôi em mang theo… cha của Thiên Bảo, nói muốn đưa quà sinh nhật cho Nhiễm Nhiễm. Lúc ấy Nhiễm Nhiễm cùng với Thiên Bảo cùng chơi với nhau, mẹ em nói là thấy bọn chúng có duyên, chơi cùng với nhau, sau lớn lên có lẽ là thanh mai trúc mã.”
Lời này cũng không có vấn đề gì.
Tống Tương Tương tìm trong ngăn kéo lấy ra một cái vòng tay vàng, “Ngày hôm đó bọn họ mang đến, thế nào cũng không chịu mang đi.”
Bà lớn giọng duỗi cổ nhìn thoáng qua, đây là chúng ta tặng cho Nhiễm Nhiễm, muốn dùng vòng tay này để định thân cho hai đứa nhỏ này.”
Có ý đây là tín vật đính hôn.
“Bên đó tuỳ ý cho chúng tôi cái gì cũng được, cũng không cần vàng, chỉ coi như là tín vật là được rồi.”
Lời này, giống như là Tống gia thiếu chút trang sức bằng vàng ấy.
Hai ngày trước tôi nhận được quà, cả hai cái ngăn kéo cũng đựng không hết đâu.
57.
Trương Cầm cũng chen lên nói, “Mẹ thấy hai đứa nhỏ này chơi với nhau rất tốt, cũng coi như là có duyên phận, đính hôn rồi, hai nhà chúng ta có thể đi lại nhiều hơn.”
Lý Mạnh Nhiên cùng với Trương Cầm không giao tiếp nhiều lắm, giờ phút này trên mặt có chút kinh ngạc, quay đầu hỏi tôi, “Bảo Bảo, con có thích chơi cùng với Thiên Bảo không?”
Tôi nhìn đứa nhỏ Trương Thiên Bảo kia đang ngồi ở một góc ăn kẹo, còn vì bị cảm mà không ngừng chảy nước mũi, lắc đầu thật mạnh.
“Ngài xem, Nhiễm Nhiễm nhà chúng tôi không thích Thiên Bảo, hơn nữa lúc trước mẹ của Thiên Bảo đã đánh Nhiễm Nhiễm nhà chúng tôi, chúng tôi chỉ không so đo với bà ta thôi, chứ không có tha thứ cho bà ta.”
Lý Mạnh Nhiên nói thẳng với Trương Cầm, không chút để bụng cả nhà bà lớn giọng nghe thấy lời này thì sắc mặt khó coi thế nào.