Trùng Sinh Tôi Khiến Họ Phải Trả Giá - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Trùng sinh rồi, tôi giả điên giả ngốc lụm thắng lớn.

Tôi là con ruột nhà họ Giang, sau khi được đón về nhà, mỗi lần nhìn thấy tôi, thiên kim giả lại khóc lóc không ngừng.

“Hu hu hu hu… Em biết mình không phải con ruột của bố mẹ, em không nên tranh giành với chị…”

“Bố mẹ ơi, con biết… Bố mẹ đều thương chị mà… Hu hu hu hu…”

“Cho dù chị có đối xử với em thế nào, đó cũng là điều em nên gánh chịu.”

Cứ như vậy, tôi bị uất ức đến tận khi chết.

Sau khi trùng sinh, ngay lúc thiên kim giả vừa mở miệng khóc, tôi đã vung tay tát mạnh một cái:

“Khóc, khóc, khóc, suốt ngày chỉ biết khóc! Muốn khóc cho cái nhà này tan nát luôn à?”

1.

Tôi là thiên kim thật sự của nhà họ Giang. Nếu không nhờ chị gái nhận ra tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, nói tôi giống hệt mẹ lúc trẻ, có lẽ tôi đã phải làm công ăn lương cả đời.

Chị ấy bảo với tôi, trong nhà còn có một cô em gái, bằng tuổi tôi.

Nhưng chị ấy dặn đừng để tâm đến con nhỏ phiền phức đó, suốt ngày chỉ biết khóc.

Ban đầu tôi cũng chẳng nghĩ gì nhiều, cho đến khi tận mắt gặp được thiên kim giả Giang Tâm.

“Hu hu hu hu… Em biết mình không phải con ruột của bố mẹ, em không nên tranh giành với chị…”

“Bố mẹ ơi, con biết… Bố mẹ đều thương chị mà… Hu hu hu hu…”

“Cho dù chị có đối xử với em thế nào, đó cũng là điều em nên gánh chịu.”

Tôi chỉ mới về nhà họ Giang được một năm mà bố mẹ đã thất vọng về tôi vô cùng:

“Lâm Tiếu Tiếu! Sao con chẳng có chút khoan dung nào hết vậy? Người ngoài nhìn vào còn tưởng con điên rồi đó!”

Tôi tức đến mức nhốt mình trong phòng, tuyệt thực, chết trong sự uất ức lúc nào không ai hay.

Rõ ràng là tôi chẳng làm gì cả mà!

2.

Lúc tôi mở mắt ra lần nữa, cứ ngỡ là được nhà họ Giang cứu sống, ai ngờ lại là trùng sinh về thời điểm trước khi chị Giang Ngữ tìm thấy tôi.

Nhìn thân thể mình còn gầy gò yếu ớt, khóe môi tôi không kìm được cong lên đầy phấn khích.

Tôi thà tự phát bệnh còn hơn để con rắn độc Giang Tâm kia vu oan tôi bị điên như kiếp trước!

Giang Tâm à Giang Tâm, lần này cô cứ chờ đó cho tôi!

Kiếp trước, chị Giang Ngữ vô tình phát hiện ra tôi khi đang đứng chờ đèn đỏ, nhìn thấy tôi đứng bơ vơ nơi góc đường.

Lần này, tôi chủ động mặc bộ đồng phục trung học cũ kỹ, chật chội của mình, đứng chờ sẵn ở ven đường.

Để trông thảm hại hơn, tôi còn cố tình lăn lộn qua mấy cái thùng rác, lúc ra khỏi nhà còn tiện tay ôm theo một bao đựng phân urê.

Cứ thế, khi chị Giang Ngữ phát hiện ra tôi ở kiếp này, tôi đang mơ màng ngồi xổm bên đống rác nhặt chai nhựa, vừa nhặt vừa lẩm bẩm những câu kỳ quái.

Có lẽ bởi tôi quá giống mẹ hồi trẻ, nên dù chưa kịp làm xét nghiệm ADN, mọi người đều mặc định tôi chính là cô con gái thất lạc của nhà họ Giang.

Mẹ tôi vuốt ve mái tóc khô xơ vì thiếu dinh dưỡng của tôi, nước mắt tuôn như mưa, ngã vào lòng bố mà khóc nức nở.

Bố nhìn vào đôi mắt trống rỗng cùng những vết thương chằng chịt trên người tôi, cũng phải quay mặt đi lau nước mắt.

Chị Giang Ngữ đỏ hoe mắt, bước tới gần mà không biết phải làm sao, sợ làm tôi hoảng sợ nên chỉ dám đứng yên nhìn.

Để làm tăng thêm độ chân thật cho “tình trạng tâm thần bất ổn”, lúc kiểm tra sức khỏe tổng quát, tôi vừa thét lên kinh hãi, lại vừa bật cười thê lương.

Cuối cùng, tôi cũng được như ý: Bố mẹ Giang nhận được tờ chẩn đoán tôi mắc chứng rối loạn tâm thần nghiêm trọng.

Nói thẳng ra, bác sĩ xác định tôi bị điên thật.

Nghĩ đến cảnh kiếp trước họ đứng trước mặt tôi mắng mỏ tôi điên loạn, giờ tôi thực sự bị điên, chẳng biết họ sẽ có cảm giác gì nữa.

Lần thứ hai quay về nhà họ Giang, tâm trạng tôi đã hoàn toàn khác.

Tôi đã chịu khổ suốt mười tám năm mới có thể về lại ngôi nhà vốn thuộc về mình.

Hôm nay sẽ là khởi đầu cho cuộc sống tốt đẹp của tôi.

Tiếc là, từ đây cũng sẽ mở ra cơn ác mộng dài cho Giang Tâm.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo