Trùng Sinh Tôi Khiến Họ Phải Trả Giá - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

3.

Giang Tâm đã đứng chờ sẵn ở nhà từ lâu.

Vừa nhìn thấy tôi, nước mắt cô ta lập tức rơi lã chã.

“Hu hu hu hu hu, em…”

Cô ta vừa định mở miệng khóc lóc thêm, tôi đã vung tay tát thẳng vào mặt:

“Khóc cái gì mà khóc! Suốt ngày chỉ biết khóc! Muốn khóc cho tan nát cái nhà này à?”

Tôi chống nạnh, ưỡn ngực, ngạo nghễ như một con gà trống chiến đấu, nhìn chằm chằm vào cô ta.

Giang Tâm bị tôi tát đến mức ngớ người, sau đó, trong mắt cô ta thoáng hiện lên một tia vui sướng.

Cô ta lập tức quay người, tủi thân chạy vào lòng mẹ:

“Mẹ ơi, chị ấy đúng là ghét con thật rồi… Chị ấy hận con cướp đi thân phận của chị ấy, cướp đi tất cả của chị ấy…”

Chưa đợi Giang Tâm nói hết câu, tôi đã bắt đầu lẩm bẩm nhìn quanh như thể ở đây có ma vậy.

Tôi run lẩy bẩy, ánh mắt chăm chăm dán vào đôi dép dưới chân mình.

Mẹ cũng cúi xuống nhìn theo tầm mắt tôi, lập tức thấy tôi đang đi đôi dép lê cũ kỹ, loại mua trên mạng rẻ bèo, mười tệ chín xu, còn được miễn phí vận chuyển.

So với đôi dép hàng hiệu mùa hè mới nhất bắt đầu bằng chữ “L” trên chân Giang Tâm - ít nhất cũng vài chục ngàn tệ, cảnh tượng đó lại càng khiến mẹ tôi thêm chua xót.

Mắt bà ấy đỏ hoe, đầy vẻ thương cảm, bà ấy đẩy Giang Tâm ra khỏi lòng mình rồi bước về phía tôi hai bước.

Nhưng khi đến sát người tôi, bà lại do dự, ngượng ngùng rụt tay lại, lấy tay che mặt khóc nức nở.

Giang Tâm bị tình cảnh này làm cho sững sờ.

Lúc này, chị Giang Ngữ đi đến, dùng một tay kéo tôi núp sau lưng chị ấy, lạnh lùng nói:

“Giang Tâm, em ngậm miệng lại đi.”

Giang Tâm không cam tâm, đảo mắt một vòng rồi lại bắt đầu khóc rấm rứt.

Vừa thấy cô ta hé miệng, tôi liền nhanh hơn, hét toáng lên trước.

Bố tôi đứng bên cạnh cũng không chịu nổi nữa:

“Đừng khóc nữa, Giang Tâm! Đừng làm kích động chị con nữa! Mau về phòng mình đi!”

Thế là, dù có uất ức thế nào, Giang Tâm cũng bị ép quay về phòng.

Căn nhà rộng thênh thang, bố mẹ dành cho tôi căn phòng lớn nhất ở tầng ba.

Mẹ kể rằng căn phòng đó vốn dĩ là của tôi, từ khi tôi mất tích, bà ấy vẫn luôn hy vọng sẽ có ngày tìm lại được tôi, nên căn phòng vẫn luôn được giữ nguyên.

Mẹ nhẹ nhàng nhìn tôi:

“Con gái, bây giờ con tên gì vậy?”

Nói xong, sợ làm tôi bị kích động, bà ấy lại lo lắng nhìn bố với chị Giang Ngữ.

Tôi nghiêng đầu nở nụ cười ngây ngô:

“Dì ơi, con tên là Lâm Tiếu Tiếu.”

Vừa nghe tôi gọi như thế, nước mắt mẹ tôi lại ào ào tuôn xuống:

“Con gái… Tiếu Tiếu… Mẹ là mẹ con đây, mẹ đây mà…”

Bố tôi sợ mẹ tôi xúc động quá mà xỉu mất, bèn đề nghị dẫn bà ấy ra ngoài mua đồ dùng cho tôi.

Mẹ tôi nghe thế lập tức phấn chấn hẳn lên, mấy chuyện này bà ấy không yên tâm giao cho người làm.

Kiếp trước họ cũng từng tốt với tôi như vậy.

Chỉ tiếc là sau này, dưới sự khiêu khích ngày qua ngày của Giang Tâm, bố mẹ dần dần thất vọng về tôi.

Giang Tâm chính là thủ phạm biến cuộc đời kiếp trước của tôi thành bi kịch.

Nhưng không sao, kiếp này, tất cả những gì thuộc về tôi, tôi sẽ giành lại hết!

Chị Giang Ngữ tiến lên, vỗ nhẹ vai tôi, dịu dàng nói:

“Tiếu Tiếu, chị sẽ bảo vệ em, sẽ không để cô ta cướp đi những thứ thuộc về em nữa.”

Chắc chị tưởng tôi nghe không hiểu, cứ tự mình nói vậy.

Nhưng tôi hiểu rõ chị đang nhắc đến ai, đó là Giang Tâm.

“Được chứ ạ! Tiếu Tiếu ngồi cạnh mẹ nha?”

Tôi khẽ nắm lấy ngón tay mẹ, nheo mắt, ngoan ngoãn mỉm cười, khóe mắt lại liếc thấy Giang Tâm đang nhìn tôi đầy vẻ hằn học, lòng tôi vui không tả nổi.

Vì vui quá, tôi ăn liền hai bát cơm to.

“Thịt? Thịt?”

Mỗi lần ăn một miếng, tôi lại vỗ tay reo lên, làm phiền Giang Tâm tức đến mức phát điên, nhưng cô ta vẫn phải gượng cười nhìn tôi.

Thế nhưng, dường như cô ta vẫn không tin tôi điên thật.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo