Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
14
Sau khi kỳ thi thử kết thúc, Giang Dã lại chặn tôi ở phòng thiết bị.
“Đạt điểm trung bình rồi.”
Tôi đã nhìn thấy.
“Phải đợi thi đại học xong đã.”
“Không được yêu sớm.”
Kỳ thi đại học đang cận kề.
Cậu gật đầu đồng ý.
Thời gian sau đó, việc ôn tập ngày càng căng thẳng.
Giang Dã không chủ động tìm tôi nữa.
Chỉ là mỗi sáng đến lớp, trên bàn tôi luôn có một hộp sữa.
Buổi tối về nhà, cậu đi theo phía sau tôi, không xa cũng chẳng gần.
Đến ngày bảng đếm ngược trên bảng đen bị xóa.
Kỳ thi đại học cuối cùng cũng đến.
Từ phòng thi trở về tôi tự đối chiếu đáp án.
Sau khi phần nào yên tâm tôi ngủ liền ba ngày.
Ngoài lúc ăn và rửa mặt, thời gian còn lại tôi đều nằm lười ra ngủ.
Ba mẹ bận rộn với công ty, chỉ để lại cho tôi một xấp tiền:
“Tự xoay xở đi con.”
Lúc tôi xuống siêu thị mua đồ thì Giang Dã đang đứng dưới nhà.
Nghe thấy tiếng động, ánh mắt cậu nhìn tôi cháy rực.
“Sao cậu lại ở đây?”
Cậu bước đến gần, ánh nắng rơi trên người cậu chói lóa đến mức khiến tim tôi đập lệch một nhịp.
“Tìm bạn gái để yêu đương.”
“Giờ đâu còn là yêu sớm nữa.”
Tôi chớp mắt:
“Cậu đang nói cái gì thế.”
Cậu bật cười, ngón tay vươn tới chạm vào sau tai tôi.
Dù có tóc che, cậu vẫn ấn trúng máy trợ thính của tôi.
“Tôi biết cậu có đeo máy trợ thính.”
“Cậu không định nuốt lời đấy chứ?”
Cậu nghiến răng, như thể chỉ cần tôi gật đầu là sẽ nhào tới cắn tôi một miếng.
Tôi lúng búng đáp:
“Không có…”
Cậu đứng thẳng dậy khẽ ho một tiếng, giả vờ bình tĩnh:
“Vậy thì tốt.”
“Đi thôi, đi hẹn hò nào.”
Nụ cười trên môi chàng trai rực rỡ như nắng đầu hạ.
15
Sau khi điểm thi đại học được công bố, giáo viên chủ nhiệm gửi tin vào nhóm lớp:
“Mọi người cùng tụ tập một lần cuối đi, thầy bao nhé.”
Kết quả kỳ thi lần này vượt xa kỳ vọng của thầy.
Cả nhóm lớp vỡ òa trong hò reo.
Thời gian được ấn định là 7 giờ tối.
Lúc tôi xuống nhà, Giang Dã đã đứng sẵn ở cổng đợi.
Vừa thấy tôi, khóe môi cậu cong lên nhẹ, bước đến nắm chặt tay tôi.
Đến cửa nhà hàng, tôi hất tay cậu ra rồi bước vào trước, không dám nhìn gương mặt đang lập tức sầm lại của cậu.
Có người tò mò hỏi:
“Lớp trưởng với anh Dã quen nhau lắm à?”
“Sao lại đến cùng nhau thế kia?”
Tôi thản nhiên đáp cho có lệ:
“Không thân.”
Giang Dã ngước mắt lên, trong mắt đầy vẻ oan ức:
“Ừ, không thân.”
“Chẳng qua… vừa nãy hôn nhau có mỗi nửa tiếng.”
Không chỉ hôn nhau nửa tiếng.
Lúc tách ra còn... kéo dây tơ.
Đến tận bây giờ, đôi môi mỏng màu hồng nhạt của cậu vẫn còn vương chút đỏ.
May mà đúng lúc đó phục vụ bước vào bưng món.
Cả nhóm bắt đầu náo loạn:
“Phải ăn hết lương của thầy chủ nhiệm hôm nay!”
Không ai nghe rõ câu nói đầy sát thương của Giang Dã.
16
Sau khi cả nhóm ăn tối xong ở nhà hàng.
Có người lên tiếng:
“Mọi người đều thành niên rồi, thời gian vẫn còn sớm, hiếm khi tụ tập, đi bar chơi chút đi!”
Thầy chủ nhiệm không yên tâm, đòi đi cùng bằng được.
Hát hò một hồi, có người đề xuất:
“Chơi ‘thật lòng hay thử thách’ đi!”
Sau mấy vòng, chai nước xoay trúng Giang Dã.
Cậu chọn “thật lòng”, rút ra một lá bài.
Nam sinh ngồi cạnh lập tức đọc to câu hỏi:
“Cậu có thích ai không? Người đó có ở đây không?”
Ánh mắt Giang Dã lướt về phía tôi.
Tôi vô thức căng thẳng.
Cố gắng giả vờ tò mò giống như mấy bạn khác, nhìn vẻ mặt Giang Dã, trong lòng thì rối như tơ vò.
Dù gì thầy chủ nhiệm vẫn đang ở đây, nếu bị phát hiện chúng tôi đang yêu đương…
Tôi cảm thấy hơi ngại.
Thấy tôi lúng túng khóe môi Giang Dã lại cong lên càng rõ rệt.
“Có.”
“Cô ấy đang ở đây.”
Không chút do dự, cậu thẳng thắn thừa nhận.
Cả đám há hốc mồm.
Ngay cả thầy chủ nhiệm cũng ngớ ra trừng mắt nhìn chằm chằm Giang Dã:
“Ai cơ?”
“Giang Dã! Em dám yêu đương trước mặt tôi mà không cho tôi biết? Tôi gọi phụ huynh ngay bây giờ tin không?”
Cả lớp lập tức đồng thanh cắt lời:
“Thầy ơi, bọn em đều là người lớn rồi!”
“Hơn nữa thi đại học xong rồi mà thầy!”
“Nếu không chịu nổi thì hay thầy… về trước nhé?”
Thầy chủ nhiệm đương nhiên không chịu đi.
Tiếp tục trừng mắt tra hỏi Giang Dã.
Cậu nâng ly, uống một ngụm nhỏ:
“Không phải yêu đơn phương.”
“Là yêu công khai.”