Yêu đương với con trai của giáo sư - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

6


Đây là… đang quan tâm tôi sao?


Tôi hơi kích động nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh:


“Không cần đâu ạ, em tự về được.”


Anh không nói thêm gì.


Khi tôi chuẩn bị ra khỏi cửa, anh lại lên tiếng:


“Mai em có qua không?”


Tôi khựng lại. Thật ra mai cuối tuần tôi có hẹn đi chơi, ăn uống với đám bạn cùng phòng.


Nhưng anh ấy đã hỏi như vậy, chắc mai anh cũng ở nhà?


Tôi lập tức “trọng sắc khinh bạn”:


“Có chứ ạ, còn nhiều bài tập lắm, chắc ăn trưa xong em sẽ qua.”


Dù sao thì tôi ngủ dậy cũng toàn là buổi trưa rồi.


Tô Kiến Bạch khẽ “ừ” một tiếng.


Khi cánh cửa khép lại, tôi vui đến mức nhảy cẫng lên, cả giấc mơ đêm đó cũng ngọt ngào thơm ngát.


Hôm sau tôi ăn uống no nê, còn ghé siêu thị mua ít đồ ăn vặt mang đến.


Tôi vui vẻ mở cửa, tưởng sẽ thấy gương mặt đẹp trai của anh đón mình… nhưng tiếc là cả căn hộ trống trơn, chỉ có mình tôi.


Tôi thở dài, chắc anh lại bận rồi.


Nghĩ vậy nên cũng không quá thất vọng.


Dù sao thì… chồng tương lai biết kiếm tiền, có gì không tốt?


Vừa định bước vào thì phát hiện ở cửa có đôi dép hình thỏ con rất dễ thương.


Radar trong đầu tôi lập tức báo động.


Không lẽ tối qua sau khi tôi về thì có ai đó đến?


Tôi vội vàng rút điện thoại nhắn cho anh:


“Anh ơi, em tới rồi nha!”


Lần này anh phản hồi rất nhanh:


“Đôi dép ở cửa là của em.”


A a a! Tôi ôm điện thoại quay vòng vòng.


Vậy nên hôm qua anh hỏi tôi có đến không… là để chuẩn bị dép cho tôi sao?


Nghĩ đến đây, lòng tôi ngọt như ăn mật ong.


Mang dép vào, cảm giác như đang bước đi trên mây.


Dù anh không có ở đây, tôi vẫn lấy sách vở ra đặt lên bàn trà cho ra dáng, rồi bắt đầu chơi điện thoại và ăn đồ ăn vặt.


Chơi một lúc thì buồn ngủ, không biết đã thiếp đi từ khi nào.


Tỉnh dậy thì thấy Tô Kiến Bạch đang ngồi ở sofa bên kia, ôm laptop nhíu mày suy tư.


Tôi vội vàng lau mặt — may quá không chảy nước dãi!


Định gọi anh thì anh giơ tay ra hiệu “suỵt”, hình như đang họp online.


Quả nhiên, lát sau tôi nghe thấy giọng anh đang phát biểu.


Toàn là nội dung tôi không hiểu nổi.


Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, đàn ông nghiêm túc làm việc thật sự quá đẹp trai.


Đặc biệt là kiểu tinh anh như anh ấy.


Tôi cảm thấy tim mình đập thình thịch, như thể tất cả những người đàn ông từng gặp trước đây đều mất hết ánh sáng khi đứng cạnh anh.


Không dám làm phiền anh, tôi bèn cầm sách vở đi ra phía khác.


Người ta đang làm việc, mình cũng nên thể hiện là học sinh chăm chỉ chứ.


Nhưng thật sự tôi không tài nào tập trung được, cứ thỉnh thoảng lại lén nhìn anh một cái, còn giả vờ chụp vài tấm hình anh lúc đang họp.


Chắc khoảng nửa tiếng sau, tôi nghe anh nói “kết thúc họp”.


Tôi ngẩng đầu nhìn anh.


Anh cũng vừa vặn nhìn lại, ánh mắt chạm nhau khiến tôi như bốc cháy, cả vành tai nóng bừng.


Anh đặt laptop lại phòng khách, đứng dậy đi rót nước rồi hỏi tôi:


“Đói không?”


Tôi gật đầu.


Anh bình thản ngồi xuống sofa, mở máy chiếu:


“Muốn ăn gì?”


Là… là định nấu cơm cho tôi ăn sao?


Tôi bắt đầu kể tên món:


“Sườn xào chua ngọt, thịt băm xào cay, bắp cải xào tóp mỡ.”


Nói xong đi lại gần anh đầy mong đợi.


Rồi anh móc ra vài tờ tiền dúi vào tay tôi:


“Vậy đi mua đi.”

???


7


Tôi nhìn anh đầy phẫn nộ.


Anh bình thản nói:


“Là em muốn ăn mà.”


Tôi giận dỗi cầm tiền xuống lầu đi mua đồ ăn.


Thật ra cũng đoán được anh không biết nấu ăn, nhà cửa sạch sẽ như thế, tôi vừa nãy còn hy vọng linh tinh cái gì chứ.


Mua đồ về, tôi liếc nhìn máy chiếu.


Tô Kiến Bạch… đang xem Crayon Shin-chan???

( là bộ phim hoạt hình shin cậu bé bút chì )


Tôi sốc đến không nói nổi lời nào.



Anh tạm dừng phim, đi lại nhận đồ ăn từ tay tôi.


Lúc ăn cơm, tôi dè dặt hỏi:


“Anh có sở thích đặc biệt thật đấy.”


Anh lau tay, mang ra đôi đũa đã khử trùng đưa cho tôi:


“Vậy em nghĩ anh nên có sở thích gì?”


Loại người như anh, chẳng phải nên là trượt tuyết, đánh golf, tụ họp ở câu lạc bộ sao?


Tô Kiến Bạch liếc nhìn tôi, ánh mắt lóe lên:


“Em có vẻ mang nhiều định kiến nhỉ.”


Cho dù không phải vậy… thì cũng không phải kiểu xem Crayon Shin-chan đâu…


Nhân lúc ăn, tôi thử thăm dò:


“Anh ơi, anh thích kiểu con gái thế nào?”


Nhưng vừa hỏi xong lại thấy chẳng có ý nghĩa gì.


Vì kiểu gì cũng không phải tôi.


Tôi lặng lẽ cúi đầu ăn cơm.


“Em có vẻ rất quan tâm đến anh.”


Tôi cúi đầu không để anh thấy tôi đỏ mặt, đúng là hơi trắng trợn quá rồi.


“Thì… không phải anh bảo em làm bạn gái anh sao? Chắc không phải vì anh thích kiểu như em nhỉ.”


Tô Kiến Bạch gắp thức ăn khựng lại một chút rồi đáp:


“Vậy em nghĩ sao?”


Tôi biết rõ mình chẳng xứng, cũng hiểu câu nói đó của anh không hẳn có ý gì sâu xa.


Nhưng tôi vẫn ngẩng đầu nhìn anh, cười tươi rói

:

“Vậy… anh ơi, em có thể theo đuổi anh không?”


Sắc mặt anh chỉ thay đổi đôi chút rồi lại trở về bình thường:


“Tại sao lại muốn theo đuổi anh?”


Tôi giơ tay đếm:


“Vì anh giỏi giang, ở bên anh em cũng sẽ tiến bộ, hơn nữa anh đẹp trai, dẫn ra ngoài rất có mặt mũi.”


Tôi im lặng chờ anh trả lời.


“Anh rất bận, em sẽ không chịu nổi đâu.


Tôi phẩy tay:


“Không sao đâu, em cũng bận học mà! Em chỉ tranh thủ lúc rảnh rỗi để theo đuổi anh thôi, anh đừng thấy áp lực.”


Nói xong lại thấy hối hận, như vậy có vẻ làm tình cảm của tôi trở nên rẻ mạt.


Tôi vội nói thêm:


“Ý em là ngoài việc học, những lúc khác em sẽ dành thời gian cho anh.”


“Tùy em.”


Giọng Tô Kiến Bạch vẫn lạnh nhạt, điềm đạm.


Tôi cố nén vui sư-ng  trong lòng, trên đường về liền gọi điện cho thầy Tô:


“Thầy ơi, em muốn hỏi chút, bình thường anh Tô có sở thích gì không ạ? Thích mẫu con gái thế nào?”


Thầy Tô vui vẻ hẳn lên:


“Con trai thầy à, từ nhỏ đã lạnh lùng, chẳng có sở thích gì đặc biệt, cũng chưa từng đưa bạn gái về nhà. Nhưng Lộ Khả Khả, con cứ yên tâm, nếu nó đã để con làm bạn gái thì chứng tỏ là có tình cảm rồi đấy, thầy ủng hộ con!”


Quả nhiên, cả thầy Tô cũng nói vậy, thì Tô Kiến Bạch đúng là một tảng băng ngàn năm.


Nhưng không sao cả, tôi chẳng thiếu nhiệt huyết đâu!



Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo