[Zhihu Ngôn tình] Sau Khi Đá Ảnh Đế Xuống Hố Ph.ân, Tôi Lại Được Anh Ta Nuông Chiều - 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

4

Kiều Thấm đưa tôi đến công viên gần đó, còn mua cho tôi ly trà sữa để "bồi thường".

Công viên vắng người, anh cũng không đeo khẩu trang nữa.

Trong chòi nghỉ, anh hơi nhíu mày, vẻ không hiểu:

“Uống trà sữa thật sự có thể giảm đau à?”

Tôi gật đầu, không dám nhìn anh, chỉ lặng lẽ hút trà sữa.

Ánh mắt Kiều Thấm chuyển động, ánh nhìn có vẻ… hơi kỳ lạ.

Sao tôi có cảm giác trong mắt anh có ý cười nhỉ?

Ảo giác à?

Bầu không khí ngượng ngùng thế này, tôi nên xin lỗi kiểu gì cho gián tiếp mà không bị phát hiện?

Câu hỏi đó chiếm hết tâm trí tôi. Cuối cùng tôi lấy hết can đảm hỏi:

“Anh là Kiều Thấm đúng không?”

Anh gật đầu.

Tôi hỏi:

“Sao anh còn ở đây? Tin tức trên mạng lan truyền rồi, mọi người đều biết vị trí của anh mà, sao không rời đi ngay?”

Nhắc đến chuyện này, Kiều Thấm có vẻ khó xử:

“Tôi cũng muốn đi chứ. Nhưng sân bay, cả ga tàu cao tốc đều có người mai phục, giờ chỉ có thể trốn tạm một thời gian.”

Anh nhìn thẳng vào tôi, hỏi:

“Nếu tôi nói, tôi không quen cô gái đã đá tôi tối qua… cô có tin không?”

Tôi gật đầu như gà mổ thóc!

Thấy thế, anh mới dịu mặt lại đôi chút:

“Tôi thật sự không biết cô ấy. Nếu tìm được, tôi muốn hỏi lý do vì sao.”

Tôi cắn môi dưới.

Chủ yếu là vì tối qua cái áo khoác anh mặc… quá giống với tên cấp trên trời đánh của tôi.

Tôi nhận nhầm người rồi.

Thấy tôi im lặng nghe, Kiều Thấm quan sát tôi thật kỹ, rồi đột nhiên nói:

“Cô gái, tôi nghĩ chắc cô rất được yêu thích.”

Kiều Thấm… đang khen tôi xinh đẹp sao!?

Tôi ngớ ra một lúc, rồi không nhịn được mà cười.

Được ảnh đế đẹp trai nhất showbiz khen kìa!

Kiều Thấm cũng cười theo:

“Cô hơi giống cô gái đã đá tôi.”

Tôi: ?!!

Nụ cười cứng lại ngay tức thì.

Cảnh giác lập tức vang lên trong đầu tôi!

Anh lùi lại hai bước, đưa tay lên che miệng và mũi tôi, nheo mắt lại nhìn kỹ:

“Nhìn từ góc này… càng giống hơn.”

Hố!

Tôi nín thở, không dám nhúc nhích. Tim như muốn nhảy ra ngoài!

Do dự một lúc, tôi quyết định nói thật:

“Thật ra người đó chính là—”

“Cô đừng căng thẳng.” – Kiều Thấm ngắt lời tôi, cười nhạt – “Chỉ là hơi giống thôi, tôi đâu có nói là cô.”

“…”

Tôi ngậm miệng lại, nuốt hết lời định nói vào bụng.

5

Tôi không phải fan cuồng, nhưng phim của Kiều Thấm thì bộ nào cũng xem.

Chiều cao 1m87, thân hình người mẫu, khuôn mặt vừa lạnh lùng vừa thần bí, thêm khả năng diễn xuất đỉnh cao – bất kỳ phim nào anh đóng cũng thành bom tấn, được mệnh danh là "chồng quốc dân" cũng không quá lời.

Nhưng anh không lợi dụng cơ hội để tiếp tục nổi tiếng, ngược lại đã rút lui khỏi giới mấy năm, mãi đến năm nay mới có tin anh trở lại.

Dù không phải fan, tôi cũng không thể kháng cự nổi sức hút của anh.

Gặp nhau trong hoàn cảnh tình cờ như thế, tôi không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng anh, nên đã ích kỷ lựa chọn che giấu.

Tôi nói:

“Tôi có chỗ này rất kín, có thể giúp anh tránh khỏi paparazzi và fan.”

Kiều Thấm nghiêng đầu nhìn tôi, nụ cười vẫn không giảm:

“Có thể hỏi tên cô được không?”

Tôi giả vờ vuốt tóc, tiện tay sờ lên gò má đang nóng ran:

“Thương Tình Uyên.”

6

Trời bắt đầu tối, xe chạy vào một căn biệt thự ngoại ô.

Ngôi biệt thự ba tầng trong sân được dọn dẹp sạch sẽ, tinh tươm.

Kiều Thấm đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt đầy bất ngờ:

“Chỗ này đẹp thật. Cô sống ở đây à?”

Tôi lắc đầu:

“Tôi thuê nhà trong thành phố, nơi này để không. Anh yên tâm, bình thường không có ai lui tới.”

“Cảm ơn cô đã giúp.” – Kiều Thấm lấy điện thoại ra, hỏi – “Chi phí tính thế nào? Hay chúng ta trao đổi thông tin liên lạc trước?”

Tôi vội lắc đầu, ấn tay anh hạ điện thoại xuống:

“Cứ yên tâm ở lại, tôi không thu phí.”

Khóe môi Kiều Thấm hơi cong lên, anh lại giơ điện thoại:

“Vậy thì càng thấy ngại. Cô tốt với tôi thế, khiến tôi có cảm giác như cô đang chuộc tội vậy đó~”

“…”

Thực sự là chuộc tội mà…

Trở về căn hộ chung thuê với bạn thân, vừa bước vào cửa, cô ấy đã nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ:

“Mặt đỏ như mông khỉ, mặt mày hớn hở. Sao? Mới gặp trai đẹp à?”

“…”

Đâm thẳng tim luôn đấy!

Tôi dùng tay làm quạt phẩy phẩy:

“Cậu nói linh tinh gì đó! Là do trời nóng thôi. Tớ đâu phải kiểu cứ gặp trai là đỏ mặt vậy?”

Cô bạn hạ cốc nước, bặm môi nhìn tôi từ trên xuống dưới, chăm chú:

“Cậu đúng là kiểu người đó. Này chị gái, bây giờ là mùa thu, lại còn buổi tối, mà cậu bảo nóng á?”

“…”

Thấy tôi câm nín, cô ấy lạch bạch mang dép lại gần:

“Nhìn cậu chẳng khác gì mấy cô bồ nhí giấu tình nhân bị bắt quả tang, ánh mắt còn né tránh nữa cơ.”

Tôi đứng hình.

Không lẽ nhỏ này gắn thiết bị theo dõi tôi à?

“Đừng nói nhảm!” – Tôi đẩy cô ấy ra rồi bước nhanh vào phòng – “Tớ mệt lắm rồi, muốn ngủ. Có việc gì đừng làm phiền.”

Cô bạn nhìn theo bóng tôi, nhắc nhở:

“Chị ơi, mới 7 giờ tối, còn chưa chiếu bản tin thời sự đâu.”

Tôi vờ như không nghe thấy, đóng sập cửa lại, lưng tựa vào cửa cố dằn lại nhịp tim đang loạn xạ.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo