Bán thân cho bạn trai cũ - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

7


[Phản diện: Hóa ra ở ngoài em rêu rao anh kiểu đó?]


[HAHAHA nữ phụ đúng kiểu không coi ai ra gì, dám nói dám làm.]


[Phản diện giờ đầu óc toàn hình ảnh hai người hồi còn thuê nhà, nếu không có nhiều người ở đây chắc lôi vợ về “hành hình” rồi.]


[Tối nay nữ phụ về nhà thế nào cũng bị lột xác. Mai còn xuống giường được không là vấn đề đấy.]


Tôi ngơ ngác nhìn Lục Chu.


Còn chưa kịp phản ứng, mấy vị tổng giám đốc bên cạnh đã tự vả mặt mình cái “bốp”, kéo vợ đến trước mặt Lục Chu cúi đầu xin lỗi.


Sợ anh mất mặt vì tôi, tôi vội vàng nhào tới ôm tay anh, ngón tay đan vào tay anh, mười ngón siết chặt.


“Chồng ơi, sao anh lại tới đây? Là đặc biệt đến đón em sao?”


Lục Chu hơi nghi ngờ nhìn tôi, tôi nhanh chóng nháy mắt ra hiệu, còn định cấu hông anh.


Ai dè cơ bụng người ta cứng như sắt, cấu không nổi tí thịt nào.


Đáng ghét, thân hình gì mà ngon dữ vậy chứ!


Mà tai Lục Chu lúc này đã đỏ như gấc, còn bắt lấy tay tôi không cho tôi nghịch nữa.


Giọng nói khàn khàn run nhẹ:


“Đừng làm loạn…”


??? Anh hiểu lầm cái gì rồi đó!


Cuối cùng, Lục Chu nhận lời xin lỗi của mấy người kia, nắm tay tôi rời khỏi quán trà chiều.


Ra tới bên ngoài, tôi đang định rút tay ra, ai ngờ anh lại nắm chặt hơn nữa.


Giãy mãi không ra.


Ngẩng đầu nhìn lên, tai anh vẫn còn đỏ, mặt cũng hơi ửng lên.


Thôi xong, cái tên này… đúng là kiểu âm thầm lại hay ngượng ngùng, sống nội tâm kiểu dễ ngộ độc hormone mất thôi.


8


Bên ngoài xe, thư ký của Lục Chu, Trần Hạo, đã nhanh chóng mở cửa xe chờ sẵn.


Thấy tôi, anh ta còn mỉm cười gật đầu chào.


Xem ra đám “bình luận bay” nói đúng rồi, những năm qua Lục Chu đúng là không có phụ nữ bên cạnh thật, ngay cả thư ký cũng là đàn ông.


Tôi lập tức đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ.


Vừa quay đầu lại, liền đụng ngay ánh mắt âm trầm của Lục Chu.


Chưa kịp phản ứng, anh đã buông tay tôi ra, không nói không rằng tự mình lên xe.


Ủa? Tôi lại làm gì sai nữa à?


Sao tâm trạng của anh thay đổi như thời tiết ngày hè vậy? Vừa nắng vừa mưa, chẳng biết đâu mà lần.


Vừa lên xe, tôi đã trừng mắt nhìn anh một cái, tức đến phồng má.


Mà người ta thì cứ như chẳng cảm nhận được gì, bắt đầu bàn chuyện công việc với Trần Hạo.


Khi Trần Hạo hỏi có muốn quay lại công ty không vì một tiếng nữa có cuộc họp cấp cao, Lục Chu hơi do dự rồi nói:


“Dạo này mọi người cũng mệt rồi, tan làm sớm đi, nghỉ ngơi cho tốt. Cuộc họp dời sang ngày mai.”


Lời vừa dứt, Trần Hạo suýt nữa quay ngoắt 180 độ khỏi laptop, trố mắt nhìn Lục Chu như thể không tin vào tai mình.


Nếu tai tôi không tốt, tôi còn tưởng anh vừa tuyên bố: “Tất cả bị sa thải.”


Ngay cả chú Vương tài xế cũng không nhịn được mà nhìn Lục Chu qua gương chiếu hậu.


“Gì vậy? Không muốn nghỉ hả?”


Giọng Lục Chu mỗi lúc một trầm hơn.


“Không không! Tôi gọi ngay cho bên nhân sự bảo họ cho mọi người tan làm!”


Trần Hạo vừa nói vừa lập tức rút điện thoại ra gọi, tay còn hơi run nhẹ.


Trong lúc ấy, anh ta còn lén liếc nhìn tôi đầy cảm kích.


Tôi thì chả biết anh cảm ơn tôi vì cái gì, nhưng vẫn tốt bụng gật đầu lại.


Nghĩ thôi cũng thấy, chắc là mấy năm qua bọn họ làm việc vắt kiệt sức mới được như bây giờ.


Quay sang bên cạnh, liền thấy Lục Chu đang cau mày nhìn tôi.


Tôi vội vàng nở nụ cười ngọt ngào, đưa tay nắm lấy tay anh để bên cạnh.


Lục Chu hơi sững người, ánh mắt dừng lại ở nụ cười của tôi, môi khẽ mím lại, quay đầu đi không nhìn tôi nữa.


Nhưng tay anh thì không rút lại.


Bình luận bay:


[Cứu tôi với, tôi bị phản diện và nữ phụ bỏ bùa rồi! Sao mấy cái hành động nhỏ này lại ngọt đến vậy trời?!]


[Phản diện nhịn rất lâu mới không nhào tới hôn người ta đấy, đích thị là kiểu “tình yêu đích thực là sự kiềm chế” đây mà!]


[So với cái nam chính bên truyện gốc chỉ biết ép nữ chính lên giường thì… trời ơi, cho tôi phản diện đi, xin đấy!]


[Nhưng mà không được đâu, nam chính có hào quang bảo kê, cuối cùng phản diện kiểu gì cũng chết.]


Đọc tới dòng cuối cùng, tim tôi chợt giật thót một cái, bàn tay nắm tay Lục Chu cũng bất giác siết chặt hơn.


Tôi thầm nghĩ:


Không, tôi nhất định không thể để Lục Chu xảy ra chuyện.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo