Bán thân cho bạn trai cũ - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

9


Về đến nhà, Lục Chu vừa bước vào cửa đã thấy căn nhà được dọn dẹp lại hoàn toàn, trang trí mới tinh. Anh hơi khựng lại một chút, nhưng không nói gì, lẳng lặng lên lầu.


Tôi cũng theo sau, thấy anh từ đầu đến cuối không hỏi han lấy một câu, liền hài lòng đi vào phòng thay đồ để thay quần áo.


Lúc bước ra, liền thấy Lục Chu đang ngồi trên ghế sofa trong phòng ngủ, giả vờ chăm chú đọc tạp chí.


Tôi đi tới trước bàn trang điểm bắt đầu chải tóc.


“Quần áo đâu?”


Giọng nói của Lục Chu đột ngột vang lên sau lưng tôi.


Tôi ngơ ngác: “Cái gì cơ?”


Anh ngập ngừng một chút rồi mở miệng:


“Em chẳng phải nói đã mua rất nhiều ‘đồ nhỏ’ để mặc cho tôi xem sao?”


Bình luận bay:


[Tôi đã nói mà! Tự nhiên phản diện tan làm sớm thế là có lý do hết đấy – hóa ra là nóng ruột muốn nhìn nữ phụ mặc đồ nhỏ cho mình xem!]


[Từ lúc phản diện ngồi trên sofa trong phòng ngủ là tôi nghi rồi. Tạp chí cầm ngược, mắt cứ liếc về phía phòng thay đồ, còn định diễn tiếp à?]


[Không sao cả, dù nữ phụ không có chuẩn bị, phản diện cũng mua sẵn một đống “đồ nhỏ” và “đồ chơi nhỏ” ở phòng bên cạnh rồi, đủ hai người chơi cả tuần!]


Tôi tròn xoe mắt. Gì vậy trời? Lục Chu giờ chơi mấy trò… táo bạo vậy á?


Còn chưa kịp quay đầu lại, Lục Chu đã không biết từ khi nào đứng ngay phía sau, trong nháy mắt ôm tôi ngồi lên bàn trang điểm.


Thân thể nóng rực của anh dán sát vào lưng tôi, hơi thở phả thẳng vào vành tai.


“Còn tưởng em sẽ mặc luôn ra cho tôi xem cơ. Dù gì trước giờ, em đâu phải không biết cách dụ tôi?”


Ờ thì… câu này anh ta nói đúng.


Bởi vì ngay từ đầu, chính tôi là người đã chủ động dụ dỗ Lục Chu.


10


Hồi đó, Lục Chu là học sinh giỏi nổi tiếng, còn kiêm luôn danh hiệu nam thần lạnh lùng trong trường.


Hai danh hiệu đó cộng lại đủ khiến phân nửa nữ sinh phải rơi vào lưới tình.


Chưa kể, anh còn mang thêm một cái nhãn nữa: nghèo kiết xác.


Thế nên cái vẻ đẹp trai mà xa cách ấy lại càng thêm phần… tan vỡ quyến rũ.


Ban ngày đi học, buổi tối Lục Chu đi làm thêm ở quán cà phê để kiếm tiền.


Theo như tôi tận mắt chứng kiến thì đã có không dưới hai chục “chị đại” giàu có đưa thẻ phòng khách sạn cho anh.


Toàn là những chị xinh xắn sang chảnh, mặt tiền với vòng một đều nổi bật.


Tôi cũng là một trong số đó.


Chỉ khác ở chỗ, mỗi lần đối mặt với các chị kia, Lục Chu đều mỉm cười từ chối rất lịch sự.


Đến lượt tôi, thì mặt anh lạnh như tiền, cư xử như tôi đang đưa giấy lừa đảo từ Campuchia.


Thật ra lúc đó, tôi cũng không hẳn là muốn làm gì thật với Lục Chu.


Tôi chỉ nghĩ đơn giản là, nếu anh  không nhận thẻ của những chị kia, mà lại nhận của tôi, có nghĩa là anh ấy chọn tôi, đúng không?


Đáng tiếc, tôi đến suốt ba tháng, phát thẻ mòn tay cũng không thành công nổi lần nào.


Sau đó vì thi cử, tôi tạm nghỉ gần một tuần không đến quán.


Lúc quay lại, tôi có cảm giác Lục Chu cứ nhìn tôi mãi không thôi.


Tôi lại lấy thẻ ra, chuẩn bị tinh thần bị từ chối tiếp thì —


Bùm! Anh ấy nhận lấy!


Gương mặt đỏ lên rõ rệt, còn ho mấy tiếng để che giấu ngượng ngùng:


“Trước kia từ chối là vì tôi thấy chuyện này hơi nhanh quá… Muốn đợi đến sau khi tốt nghiệp đại học.”


Tôi lập tức nhảy dựng lên:


“Gì mà nhanh chứ? Tôi đang rất cần, đợi tới tốt nghiệp thì muộn rồi!”


Lục Chu đỏ mặt hơn nữa, tay nắm chặt thẻ phòng, khẽ gật đầu, nhỏ giọng bảo… tám giờ tối nay sẽ tới.


Tôi vội nắm tay anh l, cảm ơn liên tục như thể trúng số độc đắc.


Tối hôm đó, Lục Chu bước vào phòng khách sạn, thấy tôi đang ngồi ngay ngắn bên bàn học, tay cầm sách… giải tích vi phân.


Vì kỳ thi sắp tới, mà tôi thì cực kỳ dốt môn này. Nếu Lục Chu không cứu tôi, tôi cầm chắc điểm liệt.


Tôi vĩnh viễn không quên được biểu cảm của anh ấy lúc đó, giống như vừa nuốt phải rác.


Thế là trong căn phòng tình nhân hạng sang năm sao, Lục Chu ngồi giảng cho tôi 4 tiếng đồng hồ giải tích.


Vì về muộn quá, không về ký túc xá được, nên đành ngủ lại.


Về sau… không rõ là ai chủ động, nhưng nói chung là… phòng không bị uổng tiền.


Chúng tôi “vận động” suốt cả đêm, suýt nữa trễ cả buổi thi chiều hôm sau.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo