Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
9-
Ra ngoài ở làm gì chứ?
Tôi có chút căng thẳng.
“Có… có chuyện gì chỉ có thể làm được khi ra ngoài ở à?”
Đánh tôi một trận trả thù?
Hay là hôn tôi đến mức thiếu oxy rồi lén lút chôn xác?
Chu Hổ quan sát thấy nét do dự trên mặt tôi.
“Cậu không muốn ra ngoài?”
Tôi lắc đầu, vẫn chưa muốn chết.
“Vậy thì ngoan ngoãn nằm lên giường tôi đi.”
Nghĩ đến lúc nãy bị hôn đến thảm như vậy, tôi vẫn còn chút sợ, chỉ đành không tình nguyện mà nằm trở lại.
Tối hôm đó Chu Hổ không có biểu hiện gì lạ, còn nhường tôi kha khá chỗ nằm.
Hôm sau cũng như thường lệ, không hề phản kháng tôi nữa.
Cuối tuần, Chu Hổ đúng hẹn dẫn tôi đi xem phim.
Tôi ôm lấy cánh tay Chu Hổ mà run lẩy bẩy.
“Không phải nói là xem hài kịch sao? Sao lại là phim kinh dị?”
Chu Hổ gãi đầu, nghiêm túc giải thích:
“Xin lỗi, tôi mua nhầm mất.”
Tôi cứng đầu ngồi xem hết cả bộ phim.
Cánh tay Chu Hổ bị tôi cấu đến xanh tím một mảng mà cậu ấy cũng không dám hé răng.
Lúc này tôi mới dám chắc chắn Chu Hổ vẫn là Chu Hổ sợ tôi như trước.
Chuyện lần trước chẳng qua là do bị tôi áp bức quá lâu, nên mới bộc phát chút cảm xúc.
Còn bình thường thì vẫn không dám phản kháng.
Xem phim xong, hai đứa kéo nhau đi ăn món gà hầm cay.
Tôi như lệ thường gắp phần da gà khó ăn bỏ vào bát cậu ấy, cậu ấy vẫn không dám phản đối.
Tôi lại trút đống rau mùi vào bát, cậu ấy bị tôi ức hiếp đến suýt khóc.
Cho đến khi có một cô gái đến xin tôi thông tin liên lạc.
Tôi hí hửng định giơ mã QR.
Chu Hổ lại đột nhiên chắn trước điện thoại tôi.
“Không được.”
Cậu ấy mặt không cảm xúc, từ chối thẳng thừng cô gái đó.
Thế là cơ hội tốt của tôi lại bị cậu ta cắt ngang.
Tôi mới bỗng nhận ra, hình như chỉ cần không dính đến con gái, tôi có thể tùy ý bắt nạt cậu ta.
Cậu ta đơn giản là không chịu được việc có một thằng con trai trội hơn cậu ta về độ thu hút.
Ghen tị thôi!
Bản thân có cái “ao cá” to thế rồi còn chưa đủ à!
Trên đường về trường, tôi và Chu Hổ tình cờ gặp màn bắn pháo hoa bên bờ sông.
Giữa đám đông còn có màn biểu diễn tung sắt chảy (đả thiết hoa).
Tôi kiễng chân, rướn cổ muốn nhìn.
Chu Hổ chủ động đề nghị: “Tôi cõng cậu lên cho dễ xem.”
Đã không dính đến con gái thì tôi cứ thoải mái bắt nạt thôi…
Tôi ngồi trên vai cậu ta, xem biểu diễn đến là sung sướng.
Đang cưỡi vui vẻ thì tôi chợt thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám đông.
Tôi vội ôm lấy đầu Chu Hổ, lén lút trượt xuống.
“Sao không xem nữa?”
Chu Hổ đặt tôi xuống đất.
“Tôi thấy giám thị lớp rồi.”
Mặt tôi đỏ bừng.
Chu Hổ chẳng căng thẳng gì, còn thản nhiên nắm tay tôi.
“Thấy giám thị thì sao chứ? Mình cũng học đại học rồi, bị thấy thì nhận luôn thôi.”
Nhận?
Nhận là tôi bắt nạt người ta đến mức cỡ này?
Nhận là tôi ngồi trên cổ người ta xem biểu diễn?
Cuối cùng người bị mắng cũng không phải cậu.
Nói chung là thời gian sau đó, tôi lại quay về tiếp tục bắt nạt Chu Hổ.
Cậu ta đang ăn thì tôi cướp lấy bánh bao cắn dở.
Cậu ta đang uống sữa thì tôi liếm sạch cốc của cậu ta.
Cậu ta đang ngủ thì tôi nhét đôi chân lạnh ngắt vào bụng cậu ta để sưởi.
Cậu ta bảo: “Vừa hay giúp tôi hạ nhiệt.”
Tôi biết cậu ta chẳng dám phản kháng, chỉ đang tự tìm lý do cho mình.
Tôi cũng không tranh luận thêm với cậu ta.
Chu Hổ rất sợ tôi, vẫn ngoan ngoãn rửa chân cho tôi mỗi ngày, kể cả khi bị tôi đá vào ngực.
Chỉ cần không liên quan đến con gái, tôi sẽ không có nguy cơ bị hôn đến sưng môi nữa.
Thế nên tôi đi uống rượu với đám con trai.
Uống đến say mèm.
Lúc Chu Hổ tóm được tôi, tôi cảm giác mông mình lạnh buốt…