Bầu Trời Bé Nhỏ Và Người Cũ - Chương 11

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

-21-

“Thế sao trước đó em không cho anh đến gặp ba mẹ em?”

“Chẳng có gì đâu, chỉ là em thấy… yêu đương sau lưng ba mẹ mình thì… thì nó kích thích hơn chút.”

Thẩm Tiêu cạn lời.

Hahahaha, tôi sung sướng quá trời!

“Thẩm Tiêu ngốc đáng yêu, cười cái coi nào, cười cái cho đại gia vui lên!” – tôi vừa nói vừa nghịch ngợm tay chân.

Thẩm Tiêu không đỡ nổi nữa.

“Hahahaha, mua được là lãi to, không được trả hàng!” – tôi đắc ý vô cùng.

“Thẩm Tiêu, em kể anh nghe một câu chuyện nhỏ nhé, em tự nghĩ ra đó.”

“Ừ, em kể đi, anh nghe.”

“Ngày xửa ngày xưa, có một con tiểu quái thú, nó thích ăn gà rán, uống Coca. Mỗi ngày nó đều phải đến KFC ăn combo đại gia đình.”

“Một hôm, nó đi trễ, Coca bán hết sạch. Nó liền lên Mỗ Hồ bắt cóc “Bạc hà đụng Coca” về. Chuyện này vốn không nghiêm trọng, nhưng “Bạc hà đụng Coca” còn mười cái hố chưa lấp.”

“Thế là fan của cô ấy hoảng lên, ào ào thả tim, dồn năng lượng cho cô ấy.”

“Cuối cùng cuối cùng, “Bạc hà đụng Coca” cũng trốn ra được, và lấp hết mười cái hố kia!”

Thẩm Tiêu nghe đến buồn ngủ, tôi cũng ngái ngủ luôn.

“Thẩm Tiêu.” – tôi chợt tỉnh táo – “Còn một tháng nữa là sinh nhật 23 tuổi của em rồi, chúng ta kết hôn đi, được không?”

“Được.”

Trong bóng tối, Thẩm Tiêu siết chặt tay tôi.

Tôi chỉ mong, cả đời này có thể đi cùng anh đến tận cuối con đường.

-22-

Phiên ngoại ①

Nửa năm sau.

Mấy đứa chúng tôi đang chơi một trò chơi “Tôi có… trong…”.

Kỳ Kỳ mở màn: “Tôi có em bé trong bụng.”

Dạo này cô ấy và nam thần của mình đã tính đến chuyện kết hôn rồi.

Tôi nằm tựa vào lòng Thẩm Tiêu: “Chồng à, tới lượt anh đó.”

“Trong lòng anh có người.” – giọng anh dịu dàng vang lên.

Tuyệt quá!

Tôi hắng giọng một cái: “Trong tim em có tình yêu.”

Chị Triệu Nguyệt cầm sổ đỏ trên tay, tâm trạng vui đến mức bay lên trời.

Anh tôi nhìn chị ấy – à không, giờ tôi phải gọi là chị dâu rồi mới đúng.

Anh tôi cứ nhìn chị dâu chằm chằm, cười tươi như đứa trẻ vớ được bánh, cười đến mức nhìn thôi đã thấy mất giá.

Có lẽ vì mải ngắm người ta quá, tới lượt mình mà anh tôi chẳng nói nổi câu nào.

Hồi lâu mới bật ra được:

“Trong đầu tôi có hố. Vậy được chưa?”

“Hahahahaha!” – chúng tôi cười lăn lóc, chỉ có anh tôi là lặng thầm tổn thương trong thế giới ấy.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo