Bảy năm sau khi tôi chia tay bạn trai bệnh hoạn - Chương 9

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

13

 

Từ hôm đó, chứng rối loạn cưỡng chế và lo âu của Tạ Vũ Xuyên đã tốt lên nhiều.

 

Việc bị tôi “giám sát mọi lúc” lại khiến Tạ Vũ Xuyên cảm thấy vô cùng an toàn.

 

Anh muốn tôi luôn nhìn anh, không rời mắt.

 

Lúc nào cũng bắt tôi nắm giữ chiếc vòng cổ nhỏ của anh.

 

Thỉnh thoảng còn thản nhiên tra hỏi lại tôi:

 

“Em xem hôm nay anh đã đi đâu?”

 

Nếu tôi không trả lời đúng, tức là không quan tâm đến anh, vậy thì đêm đó khỏi ngủ.

 

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tay đỏ, mắt sưng, chân mềm nhũn.

 

Nhìn thế nào cũng là tôi chịu thiệt.

 

Hai tháng sau, bản án của Trương Sâm được tuyên.

 

Tội cưỡng hiếp và dùng  thuốc cấm, tổng hợp lại là tù chung thân.

 

Có một tình tiết nhỏ, trên tòa Trương Sâm không thừa nhận dùng thuốc kích dục:

 

“Tôi chỉ bỏ thuốc gây mê làm họ bất tỉnh, chưa từng dùng thuốc kích d*c!”

 

Nhưng bằng chứng rành rành, không cho phép cãi.

 

Lý Dao và tổng biên tập là đồng phạm, bị phạt 15 năm tù..

Tôi nhờ loạt bài phỏng vấn xuất sắc được thăng chức làm tổng biên tập.

 

Hôm đó, tôi đi phỏng vấn nhiếp ảnh gia thời trang mới nổi, Mạnh Dao Tinh.

 

Tôi và cô ấy rất hợp, sau phỏng vấn còn rủ nhau đi ăn đồ ngọt.

 

Mạnh Dao Tinh đang mang thai 5 tháng, dáng vẫn thon thả.

 

Cô ấy vừa ăn bánh vừa than thở:

 

“Gần đây chồng tôi bị đụng đầu, cứ tưởng tôi cưới người khác, cái thai không phải của anh ấy.”

 

“Anh ấy đòi làm tiểu tam, bắt tôi ly hôn rồi cưới anh ấy, để anh ấy nuôi con.”

 

“Nhưng anh ấy vốn là chồng tôi mà, ly dị kiểu gì?”

 

Tôi trợn mắt: “Rồi sao?”

 

Cô ấy cười, đôi mắt cong cong:

 

“Sau đó tôi hôn anh ấy một cái, anh ấy nghĩ thông, nói rằng ly hôn hay không không quan trọng, không được yêu mới là tiểu tam thật sự.”

 

Tôi: “…”

 

Một chiếc Maybach dừng trước cửa, người bước xuống là một người đàn ông cao ráo mặc vest, dáng chuẩn, còn đẹp trai hơn cả minh tinh.

 

Mạnh Dao Tinh vẫy tay với tôi: “Chồng tôi tới đón rồi, Thần Hi bye bye~”

 

Chồng Mạnh Dao Tinh lịch sự gật đầu với tôi, rồi cẩn thận đỡ cô ấy đi.

 

Khí chất trầm ổn, rất chững chạc.

 

Chẳng hề giống người từng bị đụng đầu, đòi làm tiểu tam với chính mình.

 

Mỗi người đều có câu chuyện riêng của họ.

 

Nếu Tạ Vũ Xuyên là “anh trai khen thưởng”, thì chồng cô ấy chắc phải gọi là “anh tiểu tam” mất rồi.

 

Tôi bật cười, gập sổ tay, quay về văn phòng.

 

Trợ lý nói với tôi:

 

“Chị Thần Hi, em đã nhập lịch phỏng vấn tuần sau vào máy tính rồi.”

 

Cô ấy ngập ngừng một chút, rồi nói:

 

“Em lỡ thấy thư mục tên tổng giám đốc Tạ trên máy chị. Chẳng lẽ chị…”

 

Tôi chớp chớp mắt, giơ một ngón tay ra với cô ấy: “Suỵt.”

 

Trợ lý gật đầu mạnh, làm động tác kéo khóa miệng.

 

Sau khi cô ấy đi rồi, tôi ngồi xuống bàn làm việc, mở thư mục có tên “Tạ Vũ Xuyên” được mã hóa.

 

Mật khẩu là ngày sinh nhật của anh.

 

Là một cuốn nhật ký dài suốt bảy năm.

 

Bắt đầu từ ngày tôi và anh chia tay, cho đến khi tôi gặp lại anh.

 

[Năm 20X1]

 

Năm đầu tiên rời xa Tạ Quyễn, tôi mất ngủ rất nghiêm trọng,

 

Mỗi đêm đều mơ thấy anh, tỉnh dậy gối ướt đẫm vì nước mắt.

 

Không biết anh có đang nghĩ đến tôi không?

 

[Năm 20X3]

 

Tôi thấy tên Tạ Quyện trên bảng thông báo của Thanh Hoa.

 

Anh đạt học bổng đặc biệt, còn được bầu làm chủ tịch hội sinh viên.

 

Tốt quá, chúc anh tiền đồ xán lạn, tương lai rực rỡ.

 

[Năm 20X5]

 

Tạ Quyện được gia đình họ Tạ nhận lại, đổi tên thành Tạ Vũ Xuyên.

 

Ông cụ nhà họ Tạ có ba người vợ, vô số tình nhân, bảy con trai, năm con gái, ai cũng khó chơi.

 

Nhưng tôi biết, Tạ Vũ Xuyên nhất định sẽ thắng.

 

 

Tôi tin vào anh.

 

[Tháng 3 năm 20X8]

 

Julie gửi hồ sơ bệnh án đến.

 

Bệnh của Tạ Vũ Xuyên càng lúc càng nặng.

 

Chứng lo âu nặng, rối loạn lưỡng cực, trầm cảm hai chiều.

 

Julie nói khi thôi miên anh, anh cứ lặp lại một cái tên.

 

Thần Hi, Thần Hi, Thần Hi.

 

Anh đang gọi tôi.

 

Tôi không thể chờ thêm được nữa, tôi phải quay về, tôi phải gặp anh.

 

Cho dù anh có đột nhiên “tha hóa”, cho dù anh có nhốt tôi lại, tôi cũng phải quay về.

 

Dù sao, anh vốn là nam chính của tôi, phải không?

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo