Can Tâm Bước Vào Ván Cơ - Chương 11

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

17.

Quả nhiên không ngoài dự đoán.

Vừa nộp đơn xin nghỉ việc xong từ phòng nhân sự quay lại, Liễu Điệp đã ngồi trên ghế sofa trong văn phòng Tô Triệt, khóe môi đỏ lên.

Đồng nghiệp thì thầm:

“Du Cúc, cô công chúa đó ăn bánh của cô bị dị ứng, cứ khăng khăng nói là cô cố tình hại cô ta.”

Hôm nay tôi định xin nghỉ việc rồi, nên mua chút trà chiều đãi mọi người.

Chỉ là một chiếc bánh kẹp trái cây rất bình thường.

Tô Triệt lạnh mặt nhìn tôi:

“Em làm việc luôn cẩn thận, chẳng lẽ không nhớ Tiểu Điệp bị dị ứng xoài?”

“Chuyện cô ấy thay thế vị trí của em là quyết định của anh. Nếu em muốn trách, thì cứ trách anh đi.”

Liễu Điệp vừa soi gương vừa khóc:

“Tối nay em còn có họp lớp, giờ nhìn thế này thì sao gặp ai được nữa…”

“Du Cúc, chị ghen tỵ vì em đụng trúng lúc chị đang ve vãn đàn ông nên mới trả thù em chứ gì?”

Tôi thật sự muốn lật cả mắt lên trời rồi.

“Tôi hỏi cô: Tôi có mời cô ăn bánh không?”

“Không hề đúng không? Cô thèm quá tự lấy ăn, rồi giờ lại trách ai?”

Nhưng Liễu Điệp vừa nhắc đến “đàn ông khác”, ánh mắt Tô Triệt liền tối sầm.

“Du Cúc, anh thấy hiện tại em không tiện làm việc, nên tạm nghỉ đi.”

Tôi nhếch môi cười lạnh:

“Chuẩn luôn, ngày mai tôi không đến nữa.”

Trước đây, chỉ cần anh ta nổi giận như vậy, tôi sẽ mềm lòng ngay, tìm cách dỗ anh ta…

Thậm chí còn hèn mọn đến mức cam chịu.

Bởi vì tôi xem anh ta là người yêu, là người thân.

Bà tôi từng nói: 

“Người nhà thì phải bao dung lẫn nhau.”

Nhưng anh ta lại chỉ xem Liễu Điệp là người nhà, còn tôi… Thì chẳng là gì cả.

Tôi mỉm cười:

“Được thôi.”

Tô Triệt không ngờ tôi lại dứt khoát như vậy.

“Gọi trưởng phòng nhân sự tới đây.”

Trưởng phòng vội vã chạy đến, vừa đẩy kính, vừa ấp úng:

“Tô tổng, Lâm Du Cúc trưa nay đã nộp đơn xin nghỉ việc rồi.”

Con ngươi Tô Triệt lập tức co rút:

“Có gì đây?”

Trưởng phòng liếc tôi một cái, rồi nói thật:

“Cô ấy nói nghỉ việc để kết hôn. Tháng sau là hôn lễ.”

Liễu Điệp tức đến mức bóp nát cả lớp bọc ghế sofa.

Tô Triệt khẽ nhíu mày.

“Ồ, thì ra là vì chuyện này à.”

“Vậy tối nay em dọn về đi, danh sách khách mời để anh xem lại với em.”

“À, phòng cũ của em giờ Tiểu Điệp ở, em đổi sang phòng khác nhé.”

Anh ta nghĩ tôi sẽ kết hôn với anh ta sao?

Anh ta đang nghĩ gì vậy chứ?

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo