Câu chuyện về kẻ ăn bám - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

10


Gương mặt Giang Dụ không chút cảm xúc, anh khẽ nhấc mí mắt lên: “Ồ, vậy à?”


Cổ họng tôi nghẹn ứ, nước mắt đúng lúc trượt xuống, hơi nghiêng mặt, cơ thể mỏng manh khóc đến run rẩy, trông giống như một đóa hoa cúc trắng nhỏ bé kiên cường.


Giang Dụ nhìn tôi một lúc lâu, hờ hững lướt qua căn hộ cao cấp rộng lớn của tôi.


Ánh mắt anh cuối cùng dừng lại trên một đống túi hiệu mới mua.


Tôi ôm ngực, khóc càng thêm thê lương.


“Sau khi chia tay anh, em chỉ có thể dựa vào việc mua sắm để giải tỏa sự sụp đổ trong lòng.”


“Thứ em có được chỉ là tiền bạc, không có tình cảm, không có hơi ấm, thứ mất đi lại là anh, một người ấm áp như vậy...”


“Nếu có thể lựa chọn, em thà không cần một ngàn vạn… cũng nguyện ở bên anh!”


Giang Dụ nhướng mày.


“Không cần một ngàn vạn?”


“……Ừm.”


“Chỉ cần tôi à?”


“Ừm!”


Tôi gật đầu lia lịa, yếu ớt giương đôi mắt nai nhỏ bé lên, ánh mắt chân thành lại tràn đầy mong đợi.


Anh nhìn tôi một lúc lâu.


“Được, vậy trả lại tiền cho tôi đi.”


“……!”


Tôi càng thêm sụp đổ hơn.


Tiền tôi đều tiêu gần hết rồi, đi đâu mà kiếm một ngàn vạn này?


Cho dù có bán căn hộ cao cấp với đống túi xách đi cũng không đủ số tiền đó.


Mãi đến khi Giang Dụ ngầu lòi rời đi.


Tôi mới thất thần thu hồi tâm trí, miễn cưỡng hiểu ra một tầng ý khác.


“Hệ thống, có phải ý của anh ấy là… có phải là…”


Hệ thống giơ ngón tay cái với tôi: [Cao siêu thật, ký chủ à, không hổ là cô!]


[Giang Dụ lại đồng ý tái hợp lại với cô rồi!]


Tôi vui vẻ ra mặt, lập tức từ dưới đất ngồi bật dậy.


Tôi lập tức nhập vai, vô cùng kích động cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Giang Dụ.


[Chồng ơi, anh đồng ý tái hợp với em rồi ư?]


Giang Dụ rất nhanh gửi tin nhắn trả lời: [Ai nói là muốn tái hợp?]


[Anh cho em thêm một cơ hội theo đuổi anh nữa đi.]


…Xong rồi, lần này thật sự phải làm lại lần nữa rồi.


11


Tôi lại quay trở về những ngày tháng làm con chó liếm láp hèn mọn dưới chân Giang Dụ.


Nhưng may mắn là, trước đó đã có kinh nghiệm rồi, giờ đây có làm lại thì tôi cũng đã quen việc.


Sẽ không giống như ban đầu, mua đồ ăn sáng cho Giang Dụ lại khiến anh bị dị ứng nữa.


Tôi gửi canh do chính tự tay nấu cho Giang Dụ đang ốm, kết quả nấm có độc, bệnh tình của anh càng nặng hơn.


Ngay cả chiếc cà vạt tôi tặng khi anh xuất viện cũng là màu anh ghét nhất.


Tôi nhớ lúc đó Giang Dụ vừa mới rửa dạ dày xong, anh nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt nhăn mày nhìn tôi:


“Ngu Yểu, rốt cuộc em là đang theo đuổi anh hay là đang muốn giết anh vậy?”


“Hay là… nếu anh không đồng ý thì em sẽ giết anh luôn?”


Tôi không dám nói một lời.


Lúc đó bạn bè của Giang Dụ đều nói, anh chắc sẽ bị hành hạ trong tay tôi.


……Bị hành hạ theo đúng nghĩa đen.


Sáu giờ sáng, tôi xách đồ ăn sáng mà Giang Dụ thích nhất, gõ cửa nhà anh.


Trước đây vì muốn tỏ ra đáng thương, tôi vẫn luôn đợi ở cửa từ sáu giờ sáng.


Giang Dụ thức dậy nhìn thấy tôi, cau mày có chút phiền não: “Ngu Yểu, em đến sớm thế này, muốn đến để ngủ cùng hả?”


Tôi hơi đỏ mặt, cười dịu dàng e lệ.


“Đó là mục đích cuối cùng.”


“Nhưng bây giờ, điều em hy vọng là, ánh nhìn đầu tiên khi anh thức dậy là em.”


Ánh mắt Giang Dụ nhìn tôi lúc đó như nhìn kẻ ngốc.


Má ơi, không dám tưởng tượng tôi còn phải diễn lại những tình tiết ghê tởm như vậy.


Sau khi đợi ở cửa một lúc, giọng nói hơi khàn của Giang Dụ từ micro của khóa cửa thông minh truyền ra: “Tự nhập mật khẩu vào đi.”


Tôi có chút kinh ngạc.


Mật khẩu trông có vẻ như là ngày sinh của ai đó.


Nhưng tôi nhớ Giang Dụ sinh năm 98, ngày sinh nhật lại vào mùa đông.


Giang Dụ lười biếng ngồi trên ghế sofa, vì buồn ngủ quá mà đuôi mắt hơi đỏ cong lên: “Sau này tự vào đi.”


Tôi lập tức làm ra vẻ mặt rưng rưng, dịu dàng hỏi anh: “Chồng ơi, hôm nay sao anh dậy sớm thế?”


Ánh mắt anh dừng lại trên đồ ăn sáng trong tay tôi, hàng mi dài rũ xuống một tầng bóng tối.


“Vì muốn ăn sáng, được không?”


Tôi hiểu rồi.


Là để hành hạ tôi.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo