Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13
Kết quả... Chân ngắn quá, chỉ dừng lại ở mười centimet cuối cùng.
Ôi, thật xấu hổ các chị em ơi, lúc này tôi mới hiểu tại sao đàn ông lại thích con gái có đôi chân dài.
Tống Hào nhướng mày: "Nào, cố lên chút nữa đi!" Cậu ấy đang chế giễu tôi!
Tức đến mức tôi rụt chân lại.
Tống Hào nhanh tay trượt tay từ trên bàn xuống rồi nắm lấy mắt cá chân tôi. Lòng bàn tay cậu ấy có chút chai sạn và còn có chút mồ hôi. Mắt cá chân của tôi được cậu ấy bao trọn trong lòng bàn tay, cậu ấy chà xát mạnh, tôi cảm thấy như có một sợi lông chim đang gãi mạnh vào tim mình. Ngứa ngáy đến phát điên.
Cậu ấy nhìn chằm chằm vào mặt tôi rồi cười khẽ: "Thì ra là ở đây."
?
Lòng bàn tay cậu ấy nhẹ nhàng xoay quanh mắt cá chân tôi một vòng: "Trước đây không phát hiện ra sao?"
Bây giờ thì phát hiện ra rồi.
Tôi nắm chặt đũa với gương mặt đỏ bừng. Tôi dùng sức kéo và muốn rụt chân về. Cậu ấy giữ rất chặt, ánh mắt đầy vẻ xâm lược cứ lướt qua khuôn mặt tôi: "Ngoan, đợi thi xong tôi sẽ đến tìm chị.
Đúng lúc này bỗng có mấy chàng trai cười đùa đi tới. Trong đó có cả cậu chàng tóc xoăn lần trước. Cậu ta đột nhiên ngồi xuống, nhìn thấy sự tương tác dưới bàn, cậu ta phát ra một tiếng "à" kéo dài đầy khoa trương.
"Á... Mấy người đang làm gì thế?"
Tống Hào thu lại nụ cười rồi lạnh lùng trừng mắt nhìn cậu ta: "Chân cô ấy ngứa, tôi giúp cô ấy gãi một chút."
Cậu chàng tóc xoăn cười hề hề: "Anh nói xạo, em không tin đâu."
Tôi nhân cơ hội rụt chân về, cả gương mặt của tôi lúc này vẫn còn đỏ. "Tôi mời mọi người uống nước nhé..." Nói xong tôi rút ra ba tờ tiền mặt từ ví.
Hai mắt của cậu chàng tóc xoăn trở nên sáng rực và cũng chẳng thèm giữ liêm sỉ: "Chị gái xinh đẹp đúng là người đẹp tâm tốt."
Tống Hào ấn mạnh tay cậu ta, sau đó lấy thẻ sinh viên của mình ra ném cho cậu ta và còn không quên đá người nọ một cái: "Dùng cái này, cút lẹ."
Cậu chàng tóc xoăn đắc ý: "Vâng, em cút đây, hai người tiếp tục gãi ngứa nhé."
Sau đó tôi tiếp tục ăn mì. Tống Hào ăn xong thì mua cho tôi một đôi dép màu hồng chói lọi. Không thể nào nhìn thẳng được.
Tôi mang đôi dép "chói lọi" này, rồi được Tống Hào nắm tay đi dạo một vòng quanh trường.
Tôi chỉ vào bức tượng "Ông nội Mao" ở quảng trường Đông Phương Hồng: "Ảnh chụp tốt nghiệp của chúng tôi là chụp ở đây đấy."
"Tôi biết."
"Sao cậu biết?"
"Hôm đó tôi có đi ngang qua." Cậu ấy ngừng một chút rồi nói: "Thật ra tôi đã gặp chị rất nhiều lần ở trường rồi."
Thật sao? Tôi chọc chọc vào cánh tay cậu ấy: "Chẳng lẽ từ lúc đó cậu đã thích tôi rồi sao? Cậu bị vẻ đẹp và sự thông minh của tôi mê hoặc rồi à?" Nghĩ lại thì, trước khi yêu, tôi cũng rất được chào đón. Con trai theo đuổi tôi không được một nghìn thì cũng có ba!
Cậu ấy đút tay vào túi quần: "Tôi bị sự mù quáng và ngớ ngẩn của chị làm cho kinh ngạc."
Không thể nói chuyện được nữa. Tôi hậm hực đi vài bước, rồi chợt dừng lại trừng mắt nhìn cậu ấy: "Cậu còn không mau đuổi theo tôi?"
Tống Hào khẽ cười, như một viên ngọc dạ quang đã được vén tấm màn đen lên, trông vô cùng rực rỡ và lấp lánh. Cậu ấy sải bước đến và còn nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu tôi: "Đồ ngốc xinh đẹp, thật là đáng yêu."
Dải ngân hà lấp lánh trên bầu trời cũng không sánh bằng ánh sáng trong mắt cậu ấy. Những con đom đóm chắc chắn đã bị tiếng tim tôi đập làm cho hoảng sợ nên phải trốn đi rồi.
Ngày hôm sau tôi ngủ quên nhưng tinh thần vẫn còn phấn chấn. Vừa đến công ty, tôi đã thấy bầu không khí có gì đó không đúng, mọi người ai nấy đều nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ. Chuyện gì vậy? Chuyện tôi là bà cô giàu có bị bại lộ rồi sao?
Đang lúc thắc mắc thì Đường Lộ với lớp trang điểm tinh xảo và đôi môi đỏ chót xuất hiện. Cô ta đưa ngón tay chỉ vào mũi tôi: "Chu Tư Tư, hôm nay tôi sẽ cho tất cả đồng nghiệp của cô thấy bộ mặt thật của cô. Đồ vô liêm sỉ, Tào Đường đã kết hôn với tôi rồi mà cô còn đến quyến rũ anh ấy."
Hóa ra không phải bị lộ thân phận. Tôi đáp trả thẳng thừng: "Chính cô làm kẻ thứ ba để lên ngôi nên mới nghĩ người khác cũng thấp hèn như cô à? Trong mắt cô anh ta là bảo bối, còn với tôi, anh ta còn không bằng cục phân chó."
Mấy ngày nay Tào Đường quả thật ngày nào cũng gửi hoa, trà sữa và đồ ăn cho tôi. Nhưng tôi đều vứt hết vào thùng rác. Trước đây anh ta không bao giờ nỡ tiêu nhiều tiền như vậy. Anh ta luôn nói mình là người đàn ông thẳng thắn, không hiểu sự lãng mạn, trà sữa không tốt cho sức khỏe, vậy nên uống nước lọc là tốt nhất.
Đường Lộ hất cằm: "Nhưng bây giờ chúng tôi là vợ chồng hợp pháp và đang được pháp luật bảo vệ, còn cô chỉ là kẻ thứ ba." Cô ta kéo tay sếp trực tiếp của tôi là giám đốc Trương: "Một người phụ nữ như vậy, công ty của các ông còn dám dùng sao?"
Ánh mắt cô ta lúc này tràn đầy độc ác: "Chuyện này mà lan truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của quý công ty đấy."
Giám đốc Trương liếc nhìn tôi với vẻ mặt ngập ngừng. Các đồng nghiệp nhiều chuyện đều đang công khai xem trò vui và không ngừng xì xào bàn tán.
Điều Đường Lộ muốn chính là hiệu ứng này. Giọng điệu cô ta càng lúc càng cao: "Chu Tư Tư, chỉ cần cô còn ở thành phố A thì đừng hòng có việc làm, bất kể cô đến đơn vị nào thì tôi cũng sẽ vạch trần bộ mặt thật của cô."
14
Tôi cười như không cười nhìn Giám đốc Trương: "Hay là, sa thải tôi đi?"
Đường Lộ đắc ý nói tiếp: "Giám đốc Trương, cô ta tự đề nghị rồi, ông còn chờ gì nữa."
Giám đốc Trương nhanh nhảu chạy đến đứng cạnh tôi: "Tư Tư, cô đừng đùa nữa, cô ấy là cổ đông lớn đứng sau, cho dù có sa thải ai thì cũng không thể sa thải cô ấy được."
Vẻ mặt Đường Lộ lập tức trở nên cứng đờ và lộ rõ vẻ không thể tin được: "Ông, ông vừa nói gì cơ..."
Tôi thích thú đảo mắt: "Không hiểu tiếng người à? Cô đừng nghĩ một trăm vạn đó là toàn bộ gia tài của tôi."
Bố tôi chỉ có một mình tôi là con gái. Lúc đầu vì Tào Đường mà tôi không muốn về nhà. Ra ngoài tìm hai công việc thì đều dính sếp đều có ý đồ xấu. Sau đó bố tôi đã dứt khoát mở công ty này để sắp xếp cho tôi, giám đốc Trương là người quản lý chuyên nghiệp do ông ấy thuê. Trớ trêu thay, công ty này lại làm ăn rất tốt. Tôi đúng là ngôi sao may mắn mà.
Đường Lộ tức đến mức không nói nên lời.
Tôi đi đôi giày cao gót đến gần cô ta rồi lạnh lùng nói: "Rốt cuộc là ai đang quấy rầy ai, trong lòng cô là người rõ hơn ai hết, về mà quản cho tốt chồng mình đi. Văn phòng công ty cô thuê là bất động sản của bố tôi đấy."
Sau đó tôi còn ghé sát vào tai cô ta và nói nhỏ: "Nếu tôi nói với sếp của cô là chỉ cần ông ấy sa thải cô thì tiền thuê nhà sẽ được giảm hai mươi phần trăm, cô nghĩ ông ấy có làm không?"
Đường Lộ đột ngột ngẩng đầu và nhìn tôi với ánh mắt vừa kinh hoàng vừa oán hận: "Cô, cô vô liêm sỉ, dựa vào người bố giàu có của mình..."
Tôi lập tức ngắt lời cô ta: "Hồi đó chẳng phải cô cũng dựa vào việc nhà mình có nhà sao? Có bản lĩnh thì cô cũng đầu thai vào một gia đình tốt đi." Tôi lạnh lùng liếc cô ta. "Tôi chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi."